Thẩm Lệnh Trăn đã ngủ cả ngày, đến đêm lại vô cùng tỉnh táo, sau khi tức giận mạnh mẽ đóng sầm cửa sổ lại cũng không còn cảm thấy buồn ngủ nữa.
Kiêm Gia mang một chậu nước sạch đến để cho nàng rửa mặt rồi đi lấy cơm cho nàng.
Thẩm Lệnh Trăn nhìn thấy trên khay là một bát canh hầm gà, ngạc nhiên hỏi: “Sáng nay ta hỏi khách điếm có đồ mặn không thì bọn họ nói rằng ở đây không có.”
“Đúng thật là không có. Con gà này là do Kinh Mặc nghe Lang quân sai bảo, đặc biệt bắt ở trong núi gần đây. Cô gia nói rằng Thiếu phu nhân vẫn đang lớn, sao có thể ăn cơm canh đạm bạc được, con gà này lợi khí bổ máu, mong ngài ăn xong thoải mái cả người, tươi cười rạng rỡ.”
Thẩm Lệnh Trăn nghe ra được ý tại ngôn ngoại của Hoắc Lưu Hành, thấp giọng ngâm nga một tiếng, ngồi xuống bàn bát tiên bắt đầu ăn cơm, cơm trắng cùng với rau muối, từng miêng từng miếng vô cùng khó nuốt, không thèm nhìn canh gà hầm lấy một lần, bảo Kiêm Gia dọn xuống.
Kiêm Gia cũng không ngốc, từ vô số manh mối nàng cũng đã nhìn ra nàng và Hoắc Lưu Hành đang cãi nhau, ngay lập tức muốn động tay vất cái nồi.
Thẩm Lệnh Trăn đột nhiên giơ tay ra ngăn nàng lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT