Đã ba ngày ba đêm Hoắc Lưu Hành không chợp mắt, được khuyên nên tạm thời bớt giận, ở phòng bên cạnh nghỉ ngơi, miễn cưỡng ngủ được hai canh giờ, đến sáng sớm hôm nay thì tiếng gõ cửa vang lên.
Kinh Mặc nói rằng Thẩm Lệnh Trăn tự mình đến đưa bữa sáng cho hắn.
Lúc hắn nói còn đặc biệt nhấn mạnh hai từ “tự mình”, nghĩ rằng cũng không muốn ảnh hưởng đến đại cục, nên hắn có ý làm một người hoà giải, hoà hoãn quan hệ giữa Hoắc Lưu Hành và Thẩm Lệnh Trăn. 
Tất nhiên là Hoắc Lưu Hành nghe được rõ ràng, nằm ngửa chớp chớp mắt, đột nhiên cười giễu cợt, sau đó nghiêng người mặc áo xuống giường, vừa mở cửa phòng ra đã nhìn thấy Thẩm Lệnh Trăn dã cúi đầu đứng thẳng ở ngoài cửa.
Nàng mặc một cái váy màu cánh sen không thêu gì cả, hơi cúi đầu, tay đang cầm cái khay. Trên khay là bữa ăn đạm bạc của khách điếm, một bát cháo loãng, hai cái màn thầu ngô, thêm một đĩa rau muối.
“Đêm qua Lang quân về muộn chắc là chưa kịp ăn gì lấp đầy bụng. Ta đã bảo phòng bếp trong khách điếm làm cơm cho Lang quân rồi.” Thẩm Lệnh Trăn rũ mắt nói.
Ánh mắt của Hoắc Lưu Hành ngưng lại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play