Hoắc Lưu Hành dừng động tác. Ngày qua ngày, hắn không phải là nhảy vào trong hố thì cũng là đang nhảy xuống hố.
Hắn cúi xuống nhìn phần eo của mình theo ánh mắt của Thẩm Lệnh Trăn, chần chừ “Ồ” một tiếng, giải thích với nàng: “Không phải ta đã từng nói với ngươi rằng thuốc Kim Sang trong nhà vô cùng hữu dụng sao?”
Thẩm Lệnh Trăn ngạc nhiên nói: “Vết đâm vừa dài vừa sâu như vậy cũng dùng được sao?”  
Thật sự thì nàng cũng không hiểu quy luật vết thương hồi phục nguyên vẹn như thế nào, chỉ là nàng nhớ lần trước hắn nói rằng đến vết thương bé như muỗi trên trán nàng mất một tháng mới khỏi hắn. Nếu tính toán như thế, để vết thương trên người hắn hồi phục được như ban đầu ít nhất cũng mất hơn nửa năm.
Mà từ khi xảy ra chuyện ở Đào Hoa Cốc đến bây giờ còn chưa được đến ba tháng.
Thẩm Lệnh Trăn chớp chớp mắt, hoài nghi cong eo quan sát “vết thương” của hắn, song, lại bị Hoắc Lưu Hành giơ tay ngăn lại: “Có hiệu nghiệm không phải là một chuyện tốt sao? Hay là ngươi mong rằng ta để lại sẹo sao?”
“Tất nhiên là không phải.” Nàng lắc đầu, nhìn tư thế tay hắn che đậy, mặt lộ ra vẻ kỳ lạ, không tự chủ được hoài nghi nói: “Lang quân, có phải là chàng có chuyện giấu ta?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play