Giáo viên ngữ văn ban 10 là cô Từ Dương Phàm đã nhận nhiệm vụ vào lúc lâm nguy, tiếp nhận gánh nặng của chức chủ nhiệm lớp này.

Vấn đề chủ nhiệm đã được giải quyết nhưng ai sẽ là người dạy môn tiếng Anh? Toàn bộ khối 10, ngoại trừ cô Tô dạy ban 3, các giáo viên khác đều đồng thời dạy hai lớp cùng lúc nên đều không có thời gian.

Cô Tô đang mang thai đứa nhỏ nên cũng không tiện tăng thêm công việc.

Vì vậy mà Cao Tùng Nhiên, người chưa từng chính thức đứng lớp, “được” phòng giáo vụ khẩn cấp bổ nhiệm làm giáo viên tiếng Anh cho ban 10!

Ban 10 này rất nổi tiếng trong mắt các giáo viên năm nhất khác. Chủ nhiệm lớp khác mỗi tháng chỉ nhận 400 tệ tiền trợ cấp nhưng riêng lớp 10 lại được nhận tới 800 tệ, đây cũng là do phó hiệu trưởng phải cầu xin thầy Hoàng lấy!

Ngay buổi tối trước một ngày thầy Hoàng gặp tai nạn, Cao Tùng Nhiên đã may mắn được tận mắt chứng kiến ban 10 vô pháp vô thiên đến mức nào!

Ngày hôm đó khi Cao Tùng Nhiên đi tuần tra giờ tự học buổi tối. Đến cửa ban 9 nhìn thấy bọn nhỏ đang đắm chìm trong rừng đề biển sách, thì bỗng nhiên từ phòng học bên cạnh phát ra một tiếng hét lớn.

“Đậu má! Quả bóng đẹp quá, Viên Nguyệt Loạn Đao! Không hổ danh là thần đồng châu Âu!”

Âm thanh bất ngờ xuất hiện, xuyên thấu chân trời, giống như một quả cầu lửa khiến khu học tập vất vả lắm mới yên tĩnh náo loạn trở lại!

Học sinh lớp 9 nghe thấy, không khỏi bật cười khúc khích. Cao Tùng Nhiên gõ cửa sổ phía sau để cảnh cáo, lúc này lớp 9 mới chịu yên tĩnh trở lại.

Nhưng phòng học ánh đèn đặc biệt sáng sủa ở phía trước lại khiến cho Cao Tùng Nhiên cảm thấy rất bất đắc dĩ.

Chủ nhiệm lớp, thầy Hoàng Nguy đang đứng ở cửa phòng gọi điện cho một phụ huynh học sinh: “Lý Vận Hồng không làm bài tập về nhà tạm không nhắc đến, nhưng nói dối lại là một vấn đề khác nữa! Tôi hiểu phụ huynh công tác bận rộn nhưng cũng mong mọi người hãy quan tâm nhiều hơn đến việc học của con cái…”

Nghe thấy tiếng hét lớn trong phòng học, thầy Hoàng thở dài một hơi, dưới tình huống cấp bách lại quên mất lấy tay che microphone, đã lớn tiếng hô vào trong: “Trần Mặc! Câm miệng!”

Sau đó thầy Hoàng lại tiếp tục cuộc gọi: “…Mẹ Liễu Vận Hồng à! Bà hiểu lầm rồi! Tôi không bảo bà im lặng hay gì cả đâu! Trong lớp có học sinh thừa dịp tôi gọi điện thoại gây ồn ào nên tôi mới bảo nó câm miệng.”

Dư quang nhìn thấy Cao Tùng Nhiên đến tuần tra, thầy Hoàng một tay cầm điện thoại di động hướng ánh mắt cầu cứu về phía cậu. Cao Tùng Nhiên hiểu ý, thầy Hoàng không thể phân thân, đây là muốn cậu hỗ trợ duy trì trật tự trong lớp học.

Khi ban 9 ồn ào chỉ cần gõ cửa sổ thôi là các em sẽ tự động yên lặng lại.

Nhưng với ban 10 thì khác hẳn, khi Cao Tùng Nhiên gõ cửa sổ, mấy nam sinh ngồi bên dưới chỉ quay lại liếc nhìn cậu một cái rồi không kiên nhẫn nhíu mày, chui đầu vào dưới bàn tiếp tục chơi game.

Cao Tùng Nhiên đi đến trước cửa phòng học, vừa định khen ngợi một bạn nữ ở hàng ghế đầu chăm chỉ học tập thì phát hiện ra cô nàng đang vẽ mấy trái tim yêu thương trên một mảnh giấy nhỏ. Nhìn thấy có giáo viên đến tuần tra chỉ liếc mắt nhìn thoáng qua một chút, cũng chẳng có ý định giấu tờ giấy đi.

Còn có một nam sinh khác phát hiện ra giáo viên đến là một gương mặt lạ, liền nằm dài ra ghế rồi hỏi: “Lão sư, thầy dạy lớp mấy vậy?”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play