“Ôi thầy Hoàng, thầy đừng nhìn tôi giống như quái vật vậy! Tôi không giỏi ngoại ngữ nên không biết trình độ giảng dạy của Tiểu Cao như thế nào, nhưng trong giờ tiếng Anh của cậu ấy, mấy đứa nhỏ nghịch ngợm phá phách nhất vậy mà lại không hề gây rối!”
“Mấy đứa nghịch ngợm nhất? Ý cô là Trần Mặc, Cố Khải Hưng hay Lưu Hạo? Hay là Cao Thi Tĩnh, Hoàng Oánh Oánh, Hồ Tiểu Vũ? Hay là Phùng Nhân Kiệt, Lý Vận Hồng, Vương Địch......”
Mặc dù đã dùng từ “nhất”, nhưng thầy Hoàng thoáng cái đã liên tiếp kể ra mười mấy cái tên, không hiểu sao lại khiến cho cô Từ cảm thấy có chút buồn cười.
Ôi cái ban 10 này!
“Trong tiết tiếng Anh thứ hai của Tiểu Cao hôm đó, tôi đứng ở cửa sau nhìn thử. Nói thật thì, mặc dù có vài đứa nhỏ còn đang ngủ gật hay chơi game nhưng ít nhất không có tình trạng nói chuyện ồn ào hoặc là đùa giỡn công khai…”
Sau khi hết lời khen ngợi “thầy giáo Tiểu Cao”, trên mặt cô Từ hiện rõ sự vui mừng đã lâu không thấy.
Thầy Hoàng gật gật đầu nhưng vẫn nửa tin nửa ngờ.
Hai giáo viên già ở trên sân thượng bệnh viện trò chuyện hăng say, mà thầy giáo Tiểu Cao rất có triển vọng trong miệng bọn họ lúc này còn đang nỗ lực tiêu hóa một sự thật khó tin.
Cậu, Cao Tùng Nhiên, sắp trở thành chủ nhiệm ban 10! Mà kèm theo một hệ thống vô cùng kỳ lạ!
Ngọn nguồn sự việc bắt đầu từ một tuần trước…
Cao Tùng Nhiên, 23 tuổi, vừa tốt nghiệp chuyên ngành Giáo dục tiếng Anh tại trường Đại học Sư phạm tỉnh Linh Hà. Mùa hè năm nay đến trường Trung học số ba thành phố Vận Hạ, vinh quang trở thành một nhà giáo nhân dân.
Khai giảng gần một tháng, cuộc sống của cậu vô cùng nhàn nhã. Ngoài trừ việc tạm thời thay ca cho các giáo viên tiếng Anh nghỉ phép thì nhiệm vụ giảng dạy cố định duy nhất của cậu cũng chỉ là làm trợ giảng cho cô Tô đang mang thai dạy lớp 10 ban 3, giúp chấm bài và giải đáp thắc mắc cho học sinh.
Ngày sinh dự kiến của cô Tô là ba tháng sau. Chờ cô nghỉ thai sản thì Cao Tùng Nhiên sẽ chính thức đảm nhận việc dạy tiếng Anh cho ban 3.
Để Cao Tùng Nhiên làm trợ giảng, vừa có thể giảm bớt áp lực cho cô Tô sắp sinh, vừa giúp học sinh ban 3 làm quen với phong cách giảng dạy của giáo viên mới, có thể nói là một công đôi việc!
Đáng tiếc, người tính không bằng trời tính…
Vào buổi tối của một tuần trước, Cao Tùng Nhiên mang bài tập của ban 3 về ký túc xá giáo viên để chấm điểm.
Vừa mở quyển đầu tiên ra thì điện thoại bỗng vang lên. Nhìn vào màn hình thì thấy là phó hiệu trưởng Lỗ Minh - người quản lý giáo vụ và công tác nhân sự.
“Thầy Cao! Xin lỗi đã làm phiền thầy! Có một nhiệm vụ giảng dạy khẩn cấp!”
Nghe xong lời phó hiệu trưởng, Cao Tùng Nhiên trực tiếp trợn mắt há mồm.
Hóa ra chủ nhiệm kiêm giáo viên tiếng Anh của lớp 10 ban 10 là thầy Hoàng Nguy, trên đường đi xe điện về nhà sau giờ tan tầm thì gặp tai nạn giao thông, bị một chiếc xe máy chạy ngược chiều tông trúng.
Mặc dù không nguy hiểm đến tính mạng nhưng lại bị chấn động não nhẹ, gãy xương ngón chân, mắt cá chân và vai đều trật khớp, mô mềm toàn thân bầm tím…
Một loạt tổ hợp vết thương khiến cho cơ thể già nua của thầy Hoàng phải chịu tội.