Mấy thứ đồ sứ kia ước chừng chỉ có nhà đại đội trưởng mới có.
Thấy ba mẹ đều đồng ý, hai vợ chồng son càng nhiệt tình hơn, Mạc Như chủ động ngỏ ý, muốn ở nhà giúp đỡ mọi người trông mấy đứa nhỏ, nấu cơm, cho heo, cho gà ăn, quản lý vườn rau.
Cô cảm thấy đây chỉ là chút lòng thành, dù sao cô cũng có không gian hỗ trợ, nhưng việc này lại làm cho Trương Thúy Hoa bị dọa nhảy dựng, một mình cô đi đứng còn không xong, người có đầu óc như đứa trẻ con bảy tuổi còn ôm cái bụng to, sợ là sẽ nguy hiểm.
Nhưng mà Trương Thúy Hoa cũng không nói gì, bảo cô không cần vội vàng, chỉ cần mấy đứa nhỏ không bị quăng ngã là được, trước tiên cứ lo nấu cơm, mấy thứ khác cũng dễ nói.
Buổi chiều, khi mặt trời còn ở trên cao, Chu Minh Dũ cùng anh ba giúp đỡ ông Chu nén bãi tràng cho hoàn chỉnh, phơi nắng một buổi trưa nữa là ngày mai có thể dùng, Chu Minh Dũ tiếp tục đi đến chỗ dựng nhà mới để làm việc cùng vời Mạc Như.
Thời điểm mặt trời ngả về phía Tây, ông Chu ngậm tẩu thuốc lá trong miệng đi tìm Chu Thành Chí, hai người tiếp tục đi xem xét độ thành thục của ruộng lúa mì Đội hai bọn họ.
Chu Thành Chí là anh trai chú bác của ông Chu, tuổi hai người hơn kém nhau chưa đến hai tháng, từ nhỏ cảm tình đã vô cùng tốt.
Trong những năm Quỷ Nhật vào thôn, hai người đã giúp đỡ nhau và xây dựng mối quan hệ bền chặt.
Nhưng những điều này hai ông đều gác ở trong lòng, chỉ dùng hành động chứng minh, chưa bao giờ nói ra bằng lời.
Chu Thành Chí làm đội trưởng sản xuất của Đội hai, ông Chu chính là quân sư đáng tin của ông ta, hai anh em thảo luận phải trồng trọt như thế nào mới có thể thu hoạch thực tế được nhiều, ghi chép phân việc như thế nào để thành viên trong đội ít oán giận, làm thế nào để trên mọi phương diện đều bớt lo lắng.
Những lúc Chu Thành Chí rảnh rỗi cũng thường xuyên đi thăm ruộng lúa mì, vô cùng để tâm đến tình trạng thành thục của hai trăm mẫu lúa mì trong đội sản xuất của mình.
Những khối bị thiếu nước khô hạn sẽ thành thục trước, những khối có độ ẩm đất tốt hạt to tròn sẽ thành thục trễ hơn mấy ngày, thời điểm thu hoạch lúa mì nên sắp xếp như thế nào, v.
v trong lòng ông đều đã nắm chắc.
Dạo qua một vòng, hai ông hằng ngày luôn có bộ dạng nghiêm túc lúc này trên mặt cũng đã lộ ra nụ cười.
Tình trạng thành thục của hai trăm mẫu lúa mì trong Đội hai không đồng nhất, có những mẫu thành thục sớm, có vài mẫu phải chờ thêm vài ngày, như vậy càng tốt, tránh phải thu hoạch lúa chín không ngừng nghỉ trong một ngày.
“Tằm già nhất thời, mì thục một buổi” buổi sáng nhìn lúa mì còn xanh mướt, chỉ cần một cái nắng gắt của buổi trưa là một lúc sau có khả năng chín vàng một mảnh, hạt chín quá thì sẽ bị nứt, căn bản chờ không được.
Vào ngày mùng mười Chu Thành Chí cũng đã tổ chức một cuộc họp vận động, yêu cầu người làm chăn nuôi cho gia súc ăn đủ, các nhà mau chóng đem lưỡi hái mài bén, nhóm các bà các cô thì không cần đi thăm họ hàng thân thích, ở nhà nấu chút đồ ăn cho cánh đàn ông dưỡng sức, chờ đến thời điểm gặt lúa mì thì sẽ không thể tránh khỏi một trận đánh ác liệt.
Cho nên, hiện tại chuẩn bị tùy thời đều có thể nhận hiệu lệnh các đội viên bắt đầu gặt lúa mì, không cần phải phí thêm thời gian chuẩn bị nữa.
Chu Thành Chí cười nói: “Năm nay được mùa, so với năm rồi thì ít nhất một mẫu đất cũng thu nhiều hơn ba mươi đến năm mươi cân, ông xem này, mấy nhánh lúa mì đều nặng trĩu.”
Ông Chu gật gật đầu, năm nay thu hoạch ruộng lúa mì không đạt cũng ít hơn so với những năm trước, trước đây ít nhất cứ năm ruộng thì có một ruộng gần như không thu hoạch được, khô hạn, sâu bệnh, chim sẻ, thiếu mầm, bị hư hại, v.
v các loại phiền toái xâm nhập vào mảnh đất này, chỉ cần không cẩn thận một chút liền dễ dàng thất thu.
“Năm nay rất tốt, giao công lương thực vẫn đủ lưu trữ trong đội, mấy người nông dân chúng ta cũng có thể được phân nhiều hơn mấy cân, ít ra cũng có thể mở rộng cái bụng ăn một bữa đã ghiền, nhiều năm nay đều thèm nhỏ dãi rồi.”
Hai người cười rộ lên, Chu Thành Chí nói: “Đi, hôm nay đến chỗ tôi làm hai chum.”
Ông Chu nhìn ông ta một cái, “Chắc không phải là bình trên Trấn thưởng Tết đến bây giờ vẫn còn chưa uống hết đấy chứ?” Mỗi cuối năm, trên Trấn sẽ bình chọn ra đội sản xuất tiên tiến, Đội hai bọn họ trong trang trại nhà họ Chu là nhóm tiên phong cầm cờ đi trước.
Chu Thành Chí: “Ha ha, ha ha ha ha, ông có biết cũng đừng nói ra chứ.”
Trên đường đi, ông Chu liền nói đến chuyện nhà mình muốn xin hỗ trợ xây nhà, “Con cái nhiều, thằng tư còn chưa cưới vợ, hai vợ chồng Út Năm cũng sắp sinh con, trong nhà ở không nổi.”
Chu Thành Chí nói: “Chuyện này tôi hiểu, chờ sau khi thu hoạch lúa mạch và gieo trồng khoai lang xong, tôi sẽ sắp xếp tổ chức đội viên giúp ông dựng nhà.”