"Uống thêm một ngụm nữa."
"Khụ khụ, không uống, khụ khụ khụ khụ."
Cơn ngứa ở cổ họng khiến tiếng ho không thể kiềm chế nổi, ho đến nỗi trời đất cũng rung chuyển, ngực đau như bị xé.
"Ừm." Vân Tranh thấy thế liền đặt một viên kẹo vào miệng Vân Dao. Vị bạc hà tan chảy trong khoang miệng như sương sớm thấm vào yết hầu khô khốc, làm dịu cơn ngứa ở cổ họng.
"Há miệng nào." Thấy Vân Dao ngừng ho, Vân Tranh bưng chén thuốc nhỏ tới bên miệng tiểu sư đệ.
Vân Dao biết không thể trốn tránh số phận phải uống thuốc, bèn mím môi, miễn cưỡng uống hết chén thuốc từ tay sư huynh.
"Đắng quá, bệnh phong hàn của ta đã khỏi rồi, không cần uống thuốc nữa." Kể từ khi hạ sốt và tỉnh lại cách đây mười ngày, Vân Dao phải chịu cảnh mỗi ngày uống sáu chén thuốc đắng chát. Hai ngày đầu còn mê man vì sốt cao nên không quá cảm nhận được vị đắng, Vân Tranh đưa thuốc sao uống vậy, ngoan ngoãn vâng lời. Nhưng khi sức khỏe dần hồi phục, vị giác trở lại, mỗi muỗng thuốc Vân Tranh ép uống đều đắng không chịu nổi, khó nuốt..

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play