Từ ngày hôm trước, Vân Tranh cảm thấy trái tim như bị ném vào biển lửa, bỏng rát không chịu nổi. Nỗi lo lắng càng lúc càng lớn, đến mức không thể kiểm soát khiến hắn bực bội vô cùng, nào còn tâm trí mà uống trà.
“Bỏ qua đi,” Vân Khanh cau mày, nhận lấy chén trà rồi ép vào tay Vân Tranh: “Lúc này mà ngươi còn thêm phiền, nhìn lại trạng thái của ngươi đi, linh lực đã yếu kém thế này, lỡ ngươi làm thương tiểu sư đệ thì ngươi có hối hận không?”
Vân Dao đã bệnh nặng khiến Vân Khanh đau đầu, nay nhị sư đệ xưa nay đáng tin cậy lại trở nên bối rối thêm phiền, Vân Khanh tiên quân cảm thấy gân xanh trên trán mình giật liên hồi.
“Kiếm Nhất, ngươi lập tức xuống núi, đến trấn Thanh Vân dưới chân núi mời một vị đại phu đến đây.”
“Dạ, đệ tử đi ngay.”
Khi Kiếm Nhất rời khỏi kết giới Say Tận Trời, trong phòng chỉ còn lại ba sư huynh đệ. Vân Khanh đưa tay rót đầy chén trà của Vân Tranh: “Sư đệ của ngươi là Băng linh căn cực phẩm, linh lực của hắn lạnh vô cùng. Có lẽ ngươi nên thử song tu để hạ nhiệt cho tiểu sư đệ, giúp hắn hạ sốt.”
Nghe lời này, Vân Tranh lập tức quay lại nhìn đại sư huynh với ánh mắt giận dữ. Ánh mắt hắn lộ rõ sự bất mãn: “Ta không phải cầm thú, hắn còn đang bệnh!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT