**Chương 2 (tiếp): Bóng tối dần bao trùm**

Sau bữa tối, căn biệt thự lại chìm vào sự yên tĩnh thường lệ. Hạo Vũ đã trở lại phòng làm việc, nơi anh dành phần lớn thời gian để điều chỉnh các kế hoạch bảo vệ cho tương lai. Thiên Nhã Ly, với Mây vẫn cuộn tròn bên cạnh, ngồi trên ghế dài trong phòng khách, tay lướt nhẹ trên màn hình điện thoại. Cô lướt qua những tin tức về sự gia tăng nhiệt độ, về những căn bệnh lạ bắt đầu xuất hiện tại các thành phố lớn, về những bệnh nhân đang dần mất kiểm soát và trở nên điên loạn. 

Những điều đó không còn là tin đồn nữa. Mọi thứ đã bắt đầu, và họ chỉ còn 5 tháng để chuẩn bị trước khi thế giới chìm vào hỗn loạn thực sự. Nhã Ly thở dài, cảm giác lo âu chồng chất trong lòng dù cô đã tự nhủ rằng mình phải mạnh mẽ. Cô không thể để Hạo Vũ thấy cô dao động, vì hơn ai hết, cô biết anh cũng đang gánh trên vai trách nhiệm lớn lao. Nhưng cũng chính những khoảnh khắc này, cô cảm nhận được sức mạnh tiềm ẩn bên trong mình – dị năng điều khiển điện và trọng lực, những sức mạnh mà cô vẫn chưa hoàn toàn làm chủ.

Mỗi lần nghĩ về việc tận thế đến gần, cô cảm thấy một sự kích thích kỳ lạ. Có lẽ, Nhã Ly không hẳn là một người bình thường. Cô biết mình không nhút nhát trước cái chết hay cảnh đổ máu. Thậm chí, trong những lần thực hành sức mạnh của mình, cảm giác giết chết kẻ địch hoặc phá hủy một vật thể nào đó khiến cô có phần hưng phấn. Chính bản thân cô cũng không hiểu tại sao. Sự kết hợp giữa nỗi lo lắng về tương lai và khao khát chứng tỏ sức mạnh đôi khi khiến cô bối rối. 

Đột nhiên, tiếng chuông điện thoại reo lên, kéo cô ra khỏi dòng suy nghĩ. Trên màn hình là tên Diệp Hân Nhi. Nhã Ly nhấc máy, giọng của Hân Nhi bên kia vang lên, có vẻ khẩn cấp hơn mọi khi.

“Ly, ngày mai bọn mình qua biệt thự của cậu, Huy Vũ nói chúng ta cần phải hợp tác và lên kế hoạch cẩn thận hơn. Cậu biết đấy, tình hình bên ngoài không ổn chút nào.”

Nhã Ly lặng người một lát rồi đáp lại: “Ừ, bọn mình cũng đang chuẩn bị. Chắc chắn rồi, ngày mai gặp nhau ở đây nhé.”

Khi cúp máy, cô quay về phía cửa phòng làm việc của Hạo Vũ, nơi ánh sáng vẫn hắt ra từ khe cửa. Ngày mai, mọi thứ sẽ bắt đầu trở nên nghiêm túc hơn. Cô và Hân Nhi, Hạo Vũ và Huy Vũ – tất cả bọn họ đều phải chuẩn bị cho cuộc chiến sống còn. Thế giới ngoài kia đã bắt đầu thay đổi, những dấu hiệu về việc thời tiết nóng lên nhanh chóng không phải là điều đáng lo ngại duy nhất. Những người bị ảnh hưởng bởi nhiệt độ khắc nghiệt đang dần mất đi nhân tính. Tin tức về những người nhiễm bệnh trở thành sinh vật kỳ dị, không còn là con người mà là những zombie tấn công những người xung quanh, khiến cô cảm thấy rùng mình.

Nhã Ly bước đến trước tấm gương lớn trong phòng khách, nhìn sâu vào chính mình. Đôi mắt cô, có lúc sáng lấp lánh đầy hứng thú khi đối diện với thách thức, nhưng lại có những khi chất chứa lo lắng về số phận của thế giới. Liệu cô có thể đối diện với tất cả những điều này không? Những sinh vật khát máu đó, liệu cô có thể lạnh lùng đối đầu với chúng khi thời khắc đến?

---

Ngày hôm sau, trời bắt đầu trở nóng hơn. Ánh nắng gay gắt rọi xuống từ bầu trời không mây, không khí nóng bức và ngột ngạt đến mức khó chịu. Hân Nhi và Trần Huy Vũ đã đến biệt thự của Nhã Ly từ sáng sớm. Cả nhóm ngồi lại trong phòng khách, với bản đồ thế giới trải rộng trên bàn trước mặt.

“Chúng ta cần phải lên kế hoạch cẩn thận cho từng giai đoạn,” Hạo Vũ nói, mắt không rời khỏi bản đồ. “Nếu chúng ta không di chuyển đúng thời điểm, không nơi nào là an toàn.”

“Bọn em đã bắt đầu chuẩn bị tích trữ thực phẩm, nhưng điều đó chỉ là giải pháp tạm thời,” Hân Nhi tiếp lời. “Vấn đề chính là làm sao để đối phó với những người nhiễm bệnh. Tin tức từ các thành phố lớn ngày càng tồi tệ hơn. Những người bị nhiệt độ cao làm suy yếu hệ thống miễn dịch, và rồi họ mất kiểm soát, biến thành những sinh vật không còn là con người.”

Nhã Ly khẽ gật đầu, trong đầu hiện lên những hình ảnh về zombie mà cô đã thấy qua các báo cáo. Chúng không chỉ là sinh vật đơn thuần bị nhiễm bệnh. Chúng tàn ác, điên cuồng, và có thể lây lan nhanh chóng. Mỗi lần một người bị cắn, họ sẽ trở thành một phần của đám sinh vật đó, không còn gì hơn ngoài bản năng giết chóc.

“Chúng ta sẽ phải đối phó với cả hai – thiên tai và con người,” Trần Huy Vũ kết luận, đôi mắt ánh lên quyết tâm. “Dị năng của mỗi người sẽ đóng vai trò quan trọng. Hân Nhi có thể sử dụng sương mù để ẩn thân, còn tôi sẽ dùng lửa để tiêu diệt bất kỳ thứ gì tiếp cận quá gần. Hạo Vũ, dị năng nước của anh sẽ giúp chúng ta kiểm soát tình hình trong điều kiện khô hạn.”

Nhã Ly nhìn quanh, cảm nhận sức nặng của tình huống. Dị năng điện và trọng lực của cô có thể giúp ích, nhưng cô chưa bao giờ thực sự sử dụng nó trong một trận chiến thực sự. Dù có luyện tập nhiều, nhưng đối mặt với những sinh vật khát máu đó, liệu cô có thể giữ vững tinh thần và sử dụng sức mạnh một cách hiệu quả?

Thiên Dương, em trai của Hạo Vũ, bước vào phòng với vẻ mặt nghiêm trọng. “Tin tức mới nhất từ chính phủ. Họ không thể kiểm soát được tình hình nữa. Những khu vực bị ảnh hưởng nặng nề đang trở thành vùng cấm, và bất kỳ ai bước vào đều không có đường lui.”

“Vậy thì chúng ta phải hành động nhanh,” Hạo Vũ tuyên bố, ánh mắt kiên quyết. “Không còn nhiều thời gian nữa.”

Không ai nói thêm lời nào, nhưng trong tâm trí của họ, từng bước chuẩn bị đã bắt đầu. Bóng tối đang dần bao trùm, và những gì họ có thể làm lúc này chỉ là chiến đấu để bảo vệ bản thân và những người họ yêu thương.

---

Kết thúc chương 2.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play