**Chương 2: Lặng sóng trước cơn bão**

Căn biệt thự của Hạo Vũ nằm lặng lẽ trên đỉnh một ngọn đồi xanh mướt, cách thành phố gần nhất hơn ba giờ đồng hồ lái xe. Ở đây, mọi thứ đều yên tĩnh và tách biệt, tựa như một thế giới riêng biệt không bị ảnh hưởng bởi sự xô bồ của cuộc sống bên ngoài. Từ trên cao nhìn xuống, khung cảnh rộng lớn với đồng cỏ mênh mông và những dãy núi trải dài vô tận hiện lên đẹp đến ngỡ ngàng, nhưng đồng thời cũng ẩn chứa một sự cô độc lạ lùng. Căn nhà sang trọng này dường như đã trở thành một pháo đài an toàn cho Nhã Ly và Hạo Vũ trước khi tận thế diễn ra. Nhưng liệu sự tĩnh lặng này có thể kéo dài bao lâu?

Thiên Nhã Ly đứng trên ban công tầng hai của căn biệt thự, tay vuốt ve bộ lông mềm mại của Mây – chú mèo trắng đáng yêu, thứ duy nhất đem lại cho cô chút cảm giác dễ chịu giữa biển suy nghĩ hỗn độn trong đầu. Mái tóc dài bay nhẹ trong gió, đôi mắt cô nhìn xa xăm về phía chân trời, nơi mà mặt trời bắt đầu chìm dần vào dãy núi. Trong không gian tĩnh lặng của tự nhiên, cô cảm nhận được từng cơn gió nhẹ lướt qua, mang theo mùi thơm của cỏ cây. Nhưng có một điều gì đó không đúng, như thể gió đang mang theo dự cảm về một điều gì đó khủng khiếp đang đến gần.

Chỉ còn 5 tháng nữa, thế giới sẽ bước vào thời kỳ tận thế, và Nhã Ly không thể ngừng nghĩ về điều đó. Thiên Dương, em trai của Hạo Vũ, người đã sống qua một kiếp khác và trọng sinh trở lại, đã cảnh báo về tương lai đầy đen tối này. Dù đã cố gắng giữ bình tĩnh, nhưng mỗi lần nghĩ đến chuyện đó, trái tim cô lại đập nhanh hơn, từng nhịp đập nặng nề như tiếng vang của một chiếc đồng hồ đếm ngược.

“Anh nghĩ chúng ta đã chuẩn bị đủ chưa?” Hạo Vũ bước ra từ cánh cửa lớn dẫn ra ban công, giọng nói trầm ấm của anh phá vỡ không gian tĩnh lặng.

Thiên Nhã Ly quay lại nhìn anh, người đàn ông mà cô yêu thương sâu sắc. Vẻ ngoài điềm tĩnh, lạnh lùng của anh khiến cô cảm thấy an toàn, nhưng cô biết rõ bên trong, Hạo Vũ cũng đang lo lắng không kém gì cô. Với khối tài sản khổng lồ và sự ảnh hưởng của mình, Hạo Vũ có thể bảo vệ cô khỏi thế giới bên ngoài, nhưng liệu anh có thể bảo vệ họ trước cái ác đang tiến đến gần?

“Em nghĩ là không,” Nhã Ly đáp, đôi mắt lấp lánh dưới ánh hoàng hôn. “Chúng ta còn quá nhiều thứ chưa làm. Hơn nữa, không ai có thể chắc chắn rằng mọi kế hoạch sẽ diễn ra đúng như dự tính.”

Hạo Vũ khẽ cười, một nụ cười mang đầy sự thấu hiểu. Anh bước tới gần cô, vòng tay ôm lấy vai Nhã Ly, kéo cô sát vào mình. “Dù chuyện gì xảy ra, anh sẽ bảo vệ em,” anh thì thầm bên tai cô, giọng nói đầy kiên định.

Nhã Ly dựa vào anh, cảm nhận nhịp tim ổn định của anh như một nguồn sức mạnh an ủi cô. Dù đã từng trải qua nhiều chuyện, từ việc phát hiện dị năng điều khiển điện và trọng lực của mình, đến mối đe dọa tận thế đang cận kề, cô vẫn luôn giữ được sự mạnh mẽ. Nhưng ở bên cạnh Hạo Vũ, cô luôn cảm thấy nhỏ bé và được bảo vệ.

Trong giây phút ấy, không gian yên lặng như ngưng đọng, nhưng trong tâm trí của cả hai, họ đều biết thời gian không ngừng trôi và cơn bão sắp đến.

---

Phía xa xa, một căn biệt thự khác hiện lên giữa cánh đồng cỏ xanh ngát. Đây là nơi cô bạn thân của Nhã Ly – Diệp Hân Nhi – sống cùng với bạn trai Trần Huy Vũ. Căn biệt thự này cũng tách biệt như của Nhã Ly và Hạo Vũ, mang đến sự yên tĩnh, nhưng không vì thế mà bớt đi phần u ám trước tương lai bất định.

Diệp Hân Nhi cũng biết rằng thế giới sẽ thay đổi. Với dị năng sương mù và ảo ảnh của mình, Hân Nhi đã bắt đầu tập luyện nhiều hơn để chuẩn bị cho những gì sắp tới. Cô không còn là cô gái vui vẻ, vô tư như trước đây nữa. Sự nghiêm túc và tập trung đã trở thành đặc điểm mới của cô từ khi nghe tin về tận thế.

Trần Huy Vũ – bạn trai của Hân Nhi – cũng đã bắt đầu chuẩn bị. Với dị năng lửa, anh có khả năng tạo ra những đợt cháy kinh hoàng, và giờ anh sử dụng sức mạnh này để bảo vệ những người mình yêu thương. Anh biết rằng, khi thời khắc đến, sự sống và cái chết sẽ được quyết định bởi khả năng chiến đấu và sự sinh tồn.

Cả hai, Hân Nhi và Huy Vũ, đã dần tích trữ thực phẩm, nước uống, và các vật dụng cần thiết. Họ biết rằng cơn nóng đầu tiên chỉ là khởi đầu, và đợt lạnh khắc nghiệt tiếp theo sẽ khiến thế giới chìm vào bóng tối. Nhưng điều khiến họ lo sợ nhất chính là những con người bị biến đổi thành zombie do bệnh tật và sự thay đổi của thời tiết. Những báo cáo về việc con người mất kiểm soát, trở nên điên loạn và tấn công người khác đã bắt đầu xuất hiện ở các thành phố lớn.

Một chiều nọ, trong lúc cả hai đang kiểm tra các thiết bị dự phòng, Hân Nhi ngẩng đầu lên nhìn về phía biệt thự của Nhã Ly. “Chúng ta nên đến thăm Nhã Ly và Hạo Vũ. Dù sao họ cũng gần nhất với chúng ta, và có thể cùng lên kế hoạch.”

Trần Huy Vũ gật đầu, ánh mắt anh sắc bén. “Đúng, chúng ta không thể để mỗi người tự đối phó. Sự hợp tác là cách duy nhất để sống sót.”

---

Tại biệt thự của Nhã Ly và Hạo Vũ, đêm đã buông xuống, mang theo cái lạnh nhẹ nhàng của mùa thu. Trong phòng khách lớn, ánh sáng ấm áp từ chiếc đèn chùm trên trần tỏa xuống, làm bừng sáng cả căn phòng. Cả hai ngồi trên ghế sofa, im lặng tận hưởng khoảnh khắc bình yên hiếm hoi.

“Anh nghĩ chúng ta nên chuẩn bị kế hoạch di tản,” Hạo Vũ lên tiếng sau một hồi lâu im lặng. “Dù nơi này an toàn, nhưng không ai biết trước được những gì sẽ xảy ra.”

Nhã Ly gật đầu đồng tình. Cô biết rằng căn biệt thự này, dù xa xôi và khó tiếp cận, cũng không phải là nơi bất khả xâm phạm. Họ đã từng nghĩ rằng nơi này sẽ là nơi trú ẩn lý tưởng, nhưng với những gì Thiên Dương tiết lộ, không gì là chắc chắn nữa.

“Anh đã liên lạc với Diệp Hân Nhi chưa?” Nhã Ly hỏi, nhớ lại căn biệt thự gần nhất – nơi Hân Nhi và bạn trai cô đang sinh sống.

“Anh có nhắn với họ. Có thể ngày mai chúng ta sẽ gặp họ để bàn thêm về kế hoạch,” Hạo Vũ đáp, ánh mắt anh nghiêm túc.

Cả hai đều biết rằng, chỉ còn 5 tháng nữa, tất cả sẽ thay đổi mãi mãi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play