**Chương 3: Trước Cơn Bão**

Trời đã sang ngày thứ hai sau khi nhóm của Thiên Nhã Ly cùng Hạo Vũ, Diệp Hân Nhi và Trần Huy Vũ gặp nhau để lên kế hoạch cho những tháng tới. Sáng hôm ấy, ánh nắng chói chang đổ xuống tấm kính trong suốt của căn biệt thự, phản chiếu rực rỡ trên mặt nước hồ bơi phía sau nhà. Tuy nhiên, không khí lại đầy ngột ngạt, khắc nghiệt hơn bất kỳ mùa hè nào mà họ từng trải qua. 

Những ngày nóng đầu tiên của chu kỳ tận thế đã chính thức bắt đầu. Thiên Nhã Ly ngồi trong phòng khách, ánh mắt lơ đễnh nhìn ra ngoài cửa sổ. Mây – chú mèo trắng yêu quý của cô – cuộn tròn trong lòng cô, lông mềm mại xù lên khi bị cơn nóng làm phiền. Trời đang nóng dần lên, và chỉ mới là khởi đầu. Mọi người trong biệt thự đều biết rằng cái nóng này sẽ không chỉ là một thử thách đơn thuần về thời tiết mà còn là cơn ác mộng khởi đầu cho điều kinh khủng hơn: sự trỗi dậy của zombie.

Hạo Vũ bước xuống từ tầng hai, cầm theo laptop và một vài tài liệu mà anh đã nghiên cứu suốt cả đêm qua. Nhìn vẻ mặt mệt mỏi của anh, Nhã Ly biết rằng anh không chỉ làm việc với các kế hoạch thông thường. Sự lo lắng hiện rõ trên nét mặt anh, dù anh luôn cố tỏ ra bình tĩnh trước cô.

“Anh đã có thêm thông tin gì mới chưa?” Nhã Ly hỏi, giọng cô đầy mong đợi nhưng cũng có phần căng thẳng.

Hạo Vũ ngồi xuống ghế bên cạnh cô, đặt laptop lên bàn rồi mở nó ra. “Chính phủ vừa ra lệnh thiết lập vùng cấm trên khắp cả nước. Những thành phố lớn đang bị bao vây và cách ly khỏi thế giới bên ngoài. Các khu vực ngoại thành, nơi chúng ta đang ở, tạm thời vẫn an toàn. Nhưng nếu nhiệt độ cứ tiếp tục tăng như thế này, không lâu nữa những sinh vật kia sẽ bắt đầu xuất hiện ở cả những khu vực này.”

Nhã Ly thở dài, cúi xuống vuốt ve Mây. “Chúng ta còn 5 tháng trước khi mọi thứ sụp đổ hoàn toàn, nhưng tại sao mọi chuyện lại diễn ra nhanh đến vậy?”

"Vì sự lây lan của căn bệnh liên quan đến nhiệt độ," Hạo Vũ giải thích, đôi mắt anh tập trung vào màn hình laptop. “Theo những gì anh thu thập được, sự thay đổi nhiệt độ không chỉ ảnh hưởng đến con người mà còn làm suy yếu hệ miễn dịch của họ. Điều đó tạo điều kiện cho loại virus mới này tấn công cơ thể. Và khi đã bị nhiễm, quá trình biến đổi chỉ mất vài giờ.”

Nhã Ly không nói gì, chỉ im lặng nhìn Hạo Vũ làm việc. Cô hiểu rằng anh đang gánh trên vai rất nhiều áp lực, và cô cũng vậy. Họ không chỉ phải đối phó với tận thế mà còn phải bảo vệ những người thân yêu của mình. Cô biết rằng dị năng điện và trọng lực của mình sẽ đóng vai trò quan trọng trong việc này, nhưng liệu cô có đủ khả năng để kiểm soát được chúng?

“Còn về kế hoạch di tản?” cô hỏi, giọng hơi run.

“Bọn anh đã bàn với Hân Nhi và Huy Vũ rồi,” Hạo Vũ trả lời. “Anh đã chuẩn bị một căn hầm an toàn ở dưới biệt thự, đủ để chúng ta trú ẩn trong vài tháng nếu cần thiết. Nhưng vấn đề là nếu đám zombie bắt đầu tràn ra, chúng ta không thể ở yên một chỗ mãi được.”

Lúc này, Diệp Hân Nhi và Trần Huy Vũ từ bên ngoài bước vào, mang theo một ít thực phẩm mà họ đã đi mua từ thị trấn gần đó. Khuôn mặt Hân Nhi đỏ lên vì cái nóng, nhưng vẫn không che giấu được sự lo lắng. Họ ngồi xuống ghế, cùng với Nhã Ly và Hạo Vũ, tạo thành một nhóm bốn người.

“Cái nóng bên ngoài khủng khiếp quá,” Hân Nhi nói, lau mồ hôi trên trán. “Mọi người trong thị trấn đều bắt đầu đồn đoán về việc gì đang diễn ra. Chúng ta cần phải hành động sớm.”

“Chúng ta sẽ không còn nhiều lựa chọn nếu đợi lâu hơn,” Trần Huy Vũ tiếp lời, đôi mắt sắc bén của anh nhìn thẳng vào Hạo Vũ. “Anh đã nói về việc tìm một nơi an toàn hơn ngoài biệt thự này, nhưng tình hình đang thay đổi quá nhanh.”

Hạo Vũ gật đầu, giọng anh trầm xuống khi anh trả lời: “Đúng, chúng ta không thể di chuyển sớm hơn khi mọi thứ chưa ổn định. Nhưng chúng ta cũng không thể ở lại đây mãi được. Bọn anh đã nghĩ đến việc lên núi hoặc ra đảo, nơi có ít dân cư hơn.”

“Nhưng trước mắt,” Nhã Ly chen vào, “chúng ta cần đảm bảo rằng mọi người đều an toàn trong biệt thự này, ít nhất là trong vài tuần tới. Huy Vũ, anh nghĩ sao về việc tăng cường an ninh cho ngôi nhà?”

“Anh đã nghĩ đến việc đó,” Huy Vũ đáp, ánh mắt lấp lánh một chút lửa. “Dị năng lửa của anh có thể tạo thành rào chắn xung quanh biệt thự, nhưng nếu đám zombie quá đông, chúng ta sẽ cần một kế hoạch khác.”

Mọi người im lặng trong giây lát, mỗi người đều chìm trong suy nghĩ riêng của mình. Họ biết rằng cuộc sống bình yên ở căn biệt thự này sẽ không kéo dài lâu. Mỗi ngày trôi qua, nguy cơ về tận thế và zombie ngày càng rõ rệt hơn.

---

Ba ngày sau, tình hình trở nên tồi tệ hơn. Những báo cáo về các vụ tấn công của zombie đã bắt đầu xuất hiện ở các thành phố gần đó. Những sinh vật từng là con người giờ đây không còn nhận ra đồng loại nữa, chúng trở nên điên cuồng và khát máu.

Một buổi chiều nóng bức, khi Nhã Ly đang tập trung luyện tập kiểm soát sức mạnh điện và trọng lực của mình ở ngoài sân, cô bất ngờ nghe thấy tiếng còi báo động vang lên từ trong biệt thự. Cô vội chạy vào trong, thấy Hạo Vũ và những người khác đang đứng trước màn hình lớn chiếu trực tiếp từ các camera an ninh.

“Có chuyện gì vậy?” Nhã Ly hỏi, tim cô đập mạnh vì lo lắng.

“Chúng ta có khách,” Hạo Vũ trả lời, giọng anh đầy căng thẳng.

Trên màn hình là hình ảnh một nhóm người – hay đúng hơn là những sinh vật – đang tiến về phía biệt thự. Đám zombie, với những bước đi lảo đảo nhưng đầy khát máu, đã xuất hiện ngay bên ngoài hàng rào bảo vệ.

Nhã Ly hít một hơi thật sâu, cảm nhận sự hưng phấn kì lạ dâng trào trong người khi nghĩ đến cuộc đối đầu sắp tới. Đây chính là lúc cô có thể chứng minh sức mạnh của mình. “Chúng ta sẽ làm gì?”

“Chuẩn bị chiến đấu,” Hạo Vũ nói, ánh mắt anh lấp lánh quyết tâm. “Không ai được phép tiếp cận quá gần.”

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play