- A Dạ có còn nhớ hồi học tiểu học không? - Mễ Tĩnh Vân chẳng hề để ý tôi đang khó xử, cô nàng thì thào: - Hồi đấy chúng ta cùng trường, cùng lớp. Tôi luôn ngồi phía sau bạn, ngày ngày ngơ ngác ngắm nhìn bạn. Tôi vẫn còn nhớ thuở bé bạn cũng là một đứa trẻ thích dò hỏi người ta tới cùng, bạn là người xuất sắc nhất trong số những người đồng trang lứa nhưng lại rất thích giả ngu. 
- Không biết sau mỗi lần thấy bạn như vậy là tôi lại thấy ngứa răng, kích động chỉ muốn cắn cậu một phát. 
Mễ Tĩnh Vân cười rộ lên, cô nàng ngẩng đầu nhìn tôi nói:
- Có lẽ bắt đầu từ đó, tôi đã thích bạn. Thích sự xảo quyệt của bạn, thích cái cách bạn không từ thủ đoạn, tất cả, tất cả về bạn. Tôi thích bạn, nên khi tôi gặp lại bạn, tôi mừng như điên lên được, tôi thề tuyệt đối không để bất kỳ ai cướp bạn khỏi tôi. Không cần biết là dùng cách gì! 
Cả người tôi xụi lơ như bị điểm huyệt, đây là lần đầu tiên đầu óc tôi hỗn loạn như vậy. Hàng trăm suy nghĩ đang đè nặng lên tôi, tôi chỉ cảm thấy đến cả thở cũng khó.
Tôi thở hổn hển, thế nhưng lại không thể thốt lên dù chỉ một câu. Lạ quá! Trạng thái này… rốt cuộc tôi bị làm sao vậy nhỉ?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play