Dĩ nhiên, chữ viết bộ tộc mình sẽ không bị vứt bỏ, chẳng qua là muốn học thêm mà thôi, đi học sớm còn có chỗ cần.
Cuộc sống về sau này các nàng nhất định phải thường xuyên vào thành, dĩ nhiên là biết nhiều chữ sẽ tốt hơn.
Triều Lạc thấy muội muội nghiêm túc, nhất thời xì hơi. Chẳng qua là bị câu chuyện trong quyển sách kia làm lòng ngứa ngáy nên vẫn đồng ý. Triều Lạc học chữ hết sức nghiêm túc, giống như thành một người khác khác cái người mười ngày nửa tháng không viết ra được hai chữ trước kia.
Ngày hôm sau, gió êm sóng lặng, nhưng Cáp Nhật Hồ và Trác Na vẫn tổ chức các tộc nhân gia cố lều trong tộc. Nhà mình làm cuối cùng.
Bảo Âm nhìn những người lớn lập trận địa sẵn sàng đón quân địch, luôn thầm khẩn cầu trong lòng bão tuyết đừng tới. Đáng tiếc, ông trời không nể mặt nàng. Nửa đêm ngày hôm sau, tiếng gió bên ngoài càng ngày càng lớn, lều bị thổi bay phất phới.
Không cần vén rèm lên nhìn cũng biết bên ngoài tuyết lớn bao nhiêu.
Bão tuyết không nhất định là tuyết rơi từ trên trời xuống, cũng có thể là bị gió to thổi tới. Một trận bão tuyết lớn thổi qua, thì tuyết đọng có thể dày đến ngang hông.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play