“Không sao, chân dính một chút thôi, bây giờ không có cảm giác gì. A Âm, muội đừng sợ, trước kia lều của chúng ta từng sập rồi, chờ một chút nữa a cha, a nương trở lại là có thể đào hai ta ra.”
Triều Lạc nói xong, nhất thời trước mắt tối sầm. Trên người bị đè quá nặng, nó sắp không thở nổi. Năng lực chịu đựng của Bảo Âm nhỏ hơn, muốn trả lời cũng không nói ra lời, chỉ có thể ừ một tiếng.
Hai tỷ muội chật vật hô hấp, không mở miệng phát biểu nữa, trong lòng cũng nhớ tới đám thú nuôi mình nuôi.
Hai người đã vậy thì bây giờ bọn Đại Bảo sao rồi?
Thật ra thì bọn Đại Bảo đều khỏe, thứ nặng nhất lúc lều sập đều ở trung tâm, bây giờ đang đè trên người Triều Lạc và Bảo Âm. Chỗ trống cũng bị hàng rào đè ép rơi xuống, tránh thoát rất nhanh.
Có điều, tránh thoát được cũng không phải là chuyện gì tốt, cơ thể Đại Bảo, Nhị Bảo, Tam Bảo nhỏ, nào chống cự được gió to, bị thổi xiêu xiêu vẹo vẹo.
Tứ Bảo không tìm được chủ nhân, hoảng sợ sủa loạn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT