Hạ Lan Hi cùng bằng hữu chí cốt chơi đến quên cả thời gian, lỡ mất giờ giới nghiêm mới chịu đi tìm Tống Huyền Cơ.
Y vốn còn lo lắng Tống Huyền Cơ đã ngủ, không ngờ lại thấy tiên xá của hắn đèn đuốc sáng trưng từ đằng xa, cửa sổ cũng mở toang, rõ ràng là đang đợi y.
Khóe miệng Hạ Lan Hi bất giác nhếch lên, nhưng vừa cười đến nửa chừng lại chợt nhận ra điều gì đó không đúng.
Không được cười, phải khóc mới được, chỉ khi nào y khóc thì Tống Huyền Cơ mới chịu hưng chấn lên được.
Nghĩ vậy, Hạ Lan Hi bèn nhắm mắt lại, cố gắng hồi tưởng lại tất cả những chuyện bi thương đau khổ mà bản thân từng trải qua trong đời, vất vả lắm mới dồn nén được chút cảm xúc, tuy mắt chưa đỏ lên nhưng cũng đã hơi cay cay.
Y bèn khom người xuống, rón rén bước lại gần cửa sổ, cẩn thận để đầu không lộ ra trước mặt Tống Huyền Cơ.
Tai áp sát vào vách tường, Hạ Lan Hi mơ hồ nghe thấy tiếng giấy bút sột soạt, đoán chừng là Tống Huyền Cơ đang làm bài tập.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT