Hạ Lan Hi vừa đến Chung Yên nhoáng một cái, nhân gian đã trôi qua ba ngày ba đêm.
Trong ba ngày này, vạn vật chúng sinh ở nhân gian vẫn như hai ngàn năm trước, ngày lên thì làm, ngày xuống thì nghỉ, không hề nhận thấy bất kỳ điểm khác thường nào, cứ thế bình an vô sự mà vượt qua trận tai kiếp lẽ ra phải giáng xuống.
Hạ Lan Hi công đức viên mãn, yên vị trong lòng Tống Huyền Cơ, hưởng thụ ánh mặt trời đã lâu không gặp ở Chung Yên. Bất Thức Phong Nguyệt vẫn giữ hình dạng bông hoa màu lam nhỏ xíu nằm trên đỉnh đầu y, bị gió nhẹ thổi cho cánh hoa khẽ run, cùng nhau đung đưa với trâm vàng tua rua của Tống Huyền Cơ.
Mười chín năm mưu đồ đã hạ màn một cách hoàn mỹ, đã đến lúc bọn họ nên trở về rồi.
"Nhưng chúng ta nên trở về nơi nào đây?", Hạ Lan Hi hỏi Tống Huyền Cơ, "Thiên giới sao?"
Thần cách của Tống Huyền Cơ đang nằm trong tay y, Bắc Lạc Thượng Thần có thể hồi vị bất cứ lúc nào.
Tống Huyền Cơ khẽ hôn lên trán Hạ Lan Hi, hỏi: "Ngươi muốn trở về sao?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play