Từ sau sự kiện Thần Hồ Cư, sáu người thường xuyên tụ tập một chỗ, bất tri bất giác đã hình thành một nhóm nhỏ.
Mà nay, Thượng Quan Thận một mình ngồi ở một đầu cấm chế, Hạ Lan Hi cùng bốn người còn lại đứng trên cao nhìn xuống, đứng ở đầu kia cấm chế.
Rõ ràng một tháng trước, bọn họ còn cùng nhau bày mưu tính kế chuyện di tích Hậu Hải, nhưng khoảng cách của cấm chế trước mắt khiến Hạ Lan Hi có cảm giác chuyện đó đã xảy ra từ rất lâu rồi.
Lúc đó, Thượng Quan Thận mặc đạo bào màu xanh da trời, đoan chính chững chạc, hăng hái, không ai xứng với bốn chữ "sư huynh Giám sát " hơn hắn.
Thượng Quan Thận bây giờ, mặc áo tù bằng vải thô màu xám, mắt cá chân bị xích sắt trói buộc, gò má cũng gầy đi nhiều. Chỉ có lúc nhìn thấy năm người bọn họ, trong đôi mắt đờ đẫn kia mới hiện lên một tia sáng le lói.
Có lẽ Nghi Ách Chân Quân đã chào hỏi Ngục Giới, phòng giam của Thượng Quan Thận tuy đơn sơ nhưng cũng coi như sạch sẽ, vật dụng cần thiết đều có đủ, thậm chí còn có sách vở, bút, mực, giấy, còn tốt hơn so phòng giam mà Trưởng Tôn Sách thỉnh thoảng phải vào.
Gặp lại Thượng Quan Thận, tâm trạng mỗi người đều phức tạp ít nhiều. Trong chốc lát, mọi người nhìn nhau không nói gì.
Người đầu tiên mở miệng là Bạch Quan Ninh. Tuy là người của đạo Hợp Hoan, nhưng hắn lại chẳng hề uyển chuyển cứ y như người của đạo Vô Tình: "Ta vẫn luôn có một câu hỏi muốn hỏi huynh."
Thượng Quan Thận như thể đã lâu không nói chuyện, giọng khàn khàn như cây khô đã trải qua bao phong sương: "Ngươi hỏi đi."
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT