Một khắc trước còn nói liên thiên không dứt, thiếu niên giở trò làm nũng bỗng chốc ngây người.
Y đã nghe thấy cái gì thế? Tống Huyền Cơ gọi y là “Bảo bối”? Tống Huyền Cơ quả thực gọi y là “Bảo bối” kìa!
Y đoán Tống Huyền Cơ sẽ lên tiếng, nhưng trong tưởng tượng của y thì y còn muốn giãy giụa làm nũng rất lâu, lâu đến khi Tống Huyền Cơ không chịu nổi mới đành phải nhượng bộ.
Không ngờ Tống Huyền Cơ lại nhượng bộ nhanh như vậy, nhanh đến mức y trở tay không kịp, nhất thời không biết… phải làm sao.
Giọng của Tống Huyền Cơ lạnh lùng, luôn không mang theo bất cứ sắc thái cảm xúc nào, tựa như băng nguyên vĩnh cửu bất biến trongđạo viện Vô Tình, xa xôi lại lạnh nhạt.
Vậy mà Tống Huyền Cơ lại dùng giọng nói ấy gọi y là “Bảo bối”.
Sự đối lập mạnh mẽ khiến ngực Hạ Lan Hi run lên, gò má cuối cùng cũng đỏ ửng, rạng rỡ tươi đẹp, sắp hòa thành một thể với bụi hoa tường vi rồi.
Tống Huyền Cơ gọi tự nhiên đến vậy, cứ như hàng ngày gọi tên y, ngay cả biểu cảm cũng bình tĩnh như thường, không chút e lệ nào, quả nhiên là vững như như Thái Hoa Sơn.
Hai người một trên một dưới, bốn mắt nhìn nhau lâu thật lâu. Giữa những hơi thở đan xen, khuôn mặt Hạ Lan Hi càng lúc càng nóng, yết hầu khô khốc cũng khẽ lăn lên xuống.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT