Bị Tống Huyền Cơ nói như vậy, Hạ Lan Hi mới ý thức được thì ra y với hắn hoàn toàn chưa tách ra được mấy ngày. Nhưng, vì sao y lại có cảm giác đã lâu lắm rồi không gặp Tống Huyền Cơ nhỉ?
Hạ Lan Hi không rảnh suy nghĩ nhiều, kéo tay Tống Huyền Cơ đi về phía đình nghỉ mát, nói như nã pháo vào tai hắn: "Sao ngươi đột nhiên trở về, cũng không nói trước với ta một tiếng, ta còn muốn sau khi trở về Thái Hoa Tông nhờ ngươi giúp ta học bù một chút."
Tống Huyền Cơ: "Không giúp, tự học đi."
Hạ Lan Hi: "Không giúp thì thôi, ta đổi đề tài khác là được. Ta nghe Chúc Vân nói, Thái Hoa Tông còn chưa tìm được tung tích của Thượng Quan sư huynh và Cố Anh Chiêu, đúng không?"
Tống Huyền Cơ: "Ừ."
Hạ Lan Hi: "Còn có còn có, ta vốn định thăm hỏi người nhà ngươi xong liền đi, nhưng mẫu thân ngươi nhất định phải giữ ta ở lại mấy ngày."
Tống Huyền Cơ: "Được, ở cùng nhau."
Hai ngày không gặp, Tống Huyền Cơ vẫn tích chữ như vàng. Nhưng Hạ Lan Hi không hề để ý tý nào, bởi vì Tống Huyền Cơ rất nghe lời y, để mặc y nắm tay đi đường, sau đó lại bị y ấn bả vai ngồi xuống vị trí trước đó của mình.
Đối mặt với bánh ngọt Cô Tô từ nhỏ ăn đến lớn, cũng không cần Hạ Lan Hi mở miệng, Tống Huyền Cơ tự cầm đũa gắp lên một miếng bánh ngọt rồi cắn một miếng. Hắn thậm chí còn không kịp đợi người bên ngoài lấy cho hắn một đôi đũa mới, xem ra quả thật rất thích ngọt.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT