Sắp đến bình minh, bên trong tượng thần hồ ở Vụ Thất Viên, Thần Hồ Cư.
Ngàn năm trước, Tàng Ngọc Tiên Quân vì muôn dân thiên hạ, cũng vì đệ tử Thái Hoa Tông, không tiếc lấy thân ngăn địch mất mạng hồn tan, mới đổi lấy một phương an nhàn.
Hôm nay, 【Tái Tinh Nguyệt】 thành mắt trận bảo vệ tượng thần của Tàng Ngọc Tiên Quân, yên lặng mà tràn ra ánh sáng tinh nguyệt, liên tục bổ sung linh khí cho kết giới. Mà tiểu chủ nhân trẻ tuổi của 【Tái Tinh Nguyệt】 kia, cũng đã không còn biết tung tích ở đâu.
Trưởng Tôn Sách nhìn Hạ Lan Hi sau khi rơi vào gương đồng biến mất không thấy gì nữa, bình tĩnh nói: "Ta có một câu hỏi."
Chúc Như Sương cố gắng bình phục hô hấp dồn dập: "Hỏi."
Trưởng Tôn Sách và Chúc Như Sương đứng song vai với nhau, tuy rằng hai người đối thoại với nhau, nhưng ánh mắt lại nhất trí nhìn về phía 【Tái Tinh Nguyệt】 sáng rực rỡ.
Trưởng Tôn Sách: "Nếu tấm gương kia có thể cho người ta đi vào, Hạ Lan Hi lại nói chắc chắn hai chúng ta không đánh lại quái vật này, vậy vì sao chúng ta không cùng trốn vào trong?"
Chúc Như Sương: "Bởi vì 【Phong Nguyệt Bảo Hạp】 nhiều nhất chỉ có thể chứa được hai người. Còn nữa, vừa rồi không phải ngươi nói ngươi không biết chữ "Trốn" viết như thế nào sao?"
Trưởng Tôn Sách nhếch khóe miệng, tuy hắn cười nhưng không giống luôn thiếu gân cốt ngày thường, mày kiếm mắt sáng lại hiện ra vài phần phóng khoáng ngông nghênh:"Đây chẳng phải là Hạ Lan Hi vừa mới dạy ta sao —— có thể chứa hai người là dễ rồi. Nghe cho kỹ đây, Chúc Vân, ngươi vào trước, ta tranh thủ chút thời gian giúp ngươi."
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT