Làm Sao Để Hòa Ly Với Thừa Tướng

Chương 2: Tình lang 2


2 tuần


Mạc Dương Chu không nói thêm gì, chỉ đứng lên cùng nàng rồi giúp nàng sửa lại mái tóc có hơi rối. Sau khi sửa sang xong, Mạc Dương Chu thuần thục cài các trang sức nhỏ lên đầu Khương Vu: "Nếu như không thể ngủ được thì tới chỗ ta." Y dặn dò: "Nhất định không được dùng chu sa nữa."
Quả thật, có một khoảng thời gian Khương Vu phải dựa vào thứ đó mới có thể đi vào giấc ngủ nhưng sau đó lại bị Sở Lăng phát hiện ra. Mặc dù là hắn cũng không nói gì nàng nhưng lại muốn xử tử người hầu vì tội biết không báo. Cuối cùng Khương Vu phải đau khổ cầu xin, luôn miệng nói nàng không hề dùng quá liều lượng thì hắn mới cho phép để lại thị nữ đó bên người nàng.
Từ đó về sau, nàng phát hiện không thể tìm thấy một chút vết tích chu sa nào trong phủ.
Khương Vu cũng không nói gì thêm, chỉ cười đồng ý với y rồi ra ngoài.
Lúc này Thanh Dương đang đứng ngoài cửa chờ nàng. Nhìn thấy Khương Vu đi ra thì làm ra vẻ tức giận: "Ai nha? Cuối cùng cũng có thể dứt bỏ ôn hương nhuyễn ngọc để ra ngoài rồi?"
Có lẽ Thanh Dương cho rằng hai người đang phiên vân khúc vũ trong phòng nên dù có gấp đến độ rối lên cũng không tiện vào quấy rầy bọn họ.
Ôn hương nhuyễn ngọc sao? Cũng coi là đúng nhỉ. Tuy rằng thứ nàng nghĩ tới không phải như vậy.
Khương Vu nói lời xin lỗi nhưng biểu cảm trên mặt lại không có chút hối lỗi nào: "Cho dù ta đi sớm hay muộn thì Quốc công phu nhân đều cảm thấy không hài lòng."
Vĩnh Quốc công phu nhân chính là mẫu thân Sở Lăng, bà bà* của Khương Vu.
Bà bà: mẹ chồng.
Cho dù Khương Vu cùng đã thành thân với Sở Lăng hai mươi năm trời thì vị bà bà này vẫn luôn không hài lòng với nàng.
Cho nên dù nàng có đi sớm hay muộn, chuẩn bị lễ vật gì, có tư thái như thế nào thì bà ấy đều không hài lòng. Chính vì vậy mà mấy năm nay Khương Vu luôn mang thái độ tùy tiện với bà bà.
Ví dụ như hôm này là sinh thần của bà bà nhưng Khương Vu vẫn bình tĩnh ở đây ngủ bù.
Thanh Dương nhấp môi một cái rồi mới nói: "Thừa tướng cũng sai người tới hỏi."
Sở Lăng?
Lúc này Khương Vu mới cảm thấy có chút kinh hoảng, hỏi: "Sao hắn lại cho người tới đây hỏi? Đi rồi sao?"
"Chưa đi."
Khương Vu nhẹ nhàng thở ra.
Cũng đúng, đương nhiên Sở Lăng sẽ không đi sớm như vậy được. Gần đây hắn vừa vội vừa bận. Còn về vội bận làm cái gì? Khương Vu lộ ra nụ cười châm chọc.
***
Không ngoài dự đoán của nàng. Lúc Khương Vu đến thì trong mắt Quốc công phu nhân hiện lên tia không vui.
Nhưng dù sao cũng là Quốc công phu nhân cả đời rồi nên đương nhiên bà mau chóng giấu chút không vui kia đi, không để bất kỳ ai phất hiện ra. Thậm chí sau khi nàng hành lễ xong còn cười gật đầu.
Nhưng nữ nhân ở bên cạnh bà lại không có định lực tốt như vậy.
"Tẩu tẩu đúng là oai phong nha, đến cả sinh thần của mẫu thân cũng đến muộn như vậy được."
Nữ nhân này là muội muội của Sở Lăng, Sở Thiền.
Khương Vu thầm nghĩ: 'Ca ca của ngươi còn chưa tới đâu đấy.'
Nàng vừa định nói thì lại nghe Sở Thiền lên tiếng: "Ca ta có việc trong người, tẩu tẩu đến cả chuyện hậu viện cũng không cần lo thì còn có thể bị chuyện gì níu chân?"
Quả nhiên người hiểu rõ ngươi nhất vĩnh viễn là kẻ địch của ngươi.
Sở Thiền giống như biết Khương Vu đang nghĩ gì vậy.
Đồng thời, Khương Vu cũng nghe ra được giọng điệu ghen ghét của Sở Thiền. Đúng là nàng không cần lo chuyện hậu trạch, đây là bởi vì hậu trạch của Sở Lăng chỉ có một mình nàng.
Nghe nói phu quân của Sở Thiền gần đây lại nạp thêm tiểu thiếp, chắc hẳn lúc này đang muốn giận chó đánh mèo.
Nhưng mà Khương Vu mới từ chỗ Mạc Dương Chu tới đây nên nên tâm trạng của nàng lúc này cực kỳ tốt, với lại...
Nếu như Sở Thiền biết ca ca mình đang vội làm cái gì thì có lẽ biểu cảm sẽ phong phú lắm nhỉ?
Nghĩ tới đây, Khương Vu cảm thấy cả thể xác và tinh thần của mình đều thoải mái nên không thèm so đo với vị tiểu cô* này nữa. Sở Thiền thấy nàng làm ra vẻ vô vị thì tức giận, đang muốn nói thêm gì nữa lại bị Quốc công phu nhân ngăn lại.
*Tiểu cô: Em chồng
Chuyện làm Khương Vu cảm thấy vui vẻ nhất chính là nhìn thấy đôi nhi nữ của của mình.
Sở Lăng một mình lập phủ cũng do đủ loại nguyên nhân trước kia. Nói ngắn gọn là không ở chung với cả Quốc công phủ bên này nhưng đôi nhi nữ của bọn họ lại bị nuôi dưỡng bên người Quốc công phu nhân nên Khương Vu không thể thường xuyên nhìn thấy hai đứa nhỏ.
Nhi tử và nhi nữ của nàng hiện tại đã trở thành thiếu nam thiếu nữ nhẹ nhàng tuấn tú rồi.
"Mẫu thân." Hai huynh muội quy củ hành lễ với Khương Vu.
Trong lòng Khương Vu vui vẻ, nhìn chằm chằm nữ nhi đã trưởng thành đến xinh đẹp động lòng người: “Niệm nhi, có phải con cao hơn trước rồi đúng không?”


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play