Quả thật, Trương Hoán Nguyệt rất dịu dàng và kiên nhẫn. Nàng bắt đầu bằng cách nhẹ nhàng khen ngợi: “Vừa rồi tỷ nhìn thấy động tác của muội rất dứt khoát gọn gàng, lại còn nhắm đúng vào điểm yếu của dị thú, ra đòn chí mạng. Chiêu đó rất đẹp mắt.”
Du Ấu Du được khen mà có chút ngại ngùng, nhưng vẫn mặt dày cười hì hì nhận lấy: “Cũng tạm, chỉ là kỹ năng cơ bản thôi mà.”
Tiếc rằng, Trương Hoán Nguyệt không định tiếp tục khen nàng. Nàng nhẹ nhàng chuyển chủ đề: “Nhưng chỉ vậy thôi thì chưa đủ. Muội không những phải tìm được điểm yếu của đối thủ, mà còn phải đảm bảo mình ra tay là một phát chí mạng.”
Nàng dùng từ “đối thủ” chứ không phải “dị thú”, Du Ấu Du gần như lập tức hiểu ra ý của Trương Hoán Nguyệt. Dị thú thông thường chỉ hành động theo bản năng, không biết bảo vệ điểm yếu của mình, nhưng nếu đổi lại là tu sĩ thì mọi chuyện sẽ khác.
Trương Hoán Nguyệt nói tiếp: “Về các loại kiếm thuật khác, muội không cần phải học quá nhiều. Đệ tử Vân Hoa Kiếm Phái bọn tỷ thường xuyên luyện tập kiếm thuật cơ bản, vì kiếm pháp của kiếm tu cuối cùng cũng đều xoay quanh mười ba chiêu thức cơ bản: đâm, kéo, đỡ, chém...”
Nàng đứng dậy, dùng kiếm một cách điêu luyện và đẹp mắt để trình diễn một loạt chiêu thức, rồi nhẹ nhàng hỏi Du Ấu Du: “Muội nhớ hết chưa?”
Cho đến lúc này, Trương Hoán Nguyệt vẫn còn rất dịu dàng. Nhưng Du Ấu Du lại không biết giữ miệng, thành thật lắc đầu: “Chưa nhớ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT