Du Ấu Du ngồi xếp bằng trên ban công trong thạch thất, thản nhiên ngó lơ Cuồng Lãng Sinh đang bị Đạp Tuyết cắn đến kêu la thảm thiết.
Cuồng Lãng Sinh nghĩ rằng nàng đang giận vì bị nói là eo to, trong lòng lập tức có chút hoảng sợ, bắt đầu lo lắng về nguồn cung các loại đan dược sau này của mình.
Tô Ý Trí ngồi bên cạnh cười hả hê: “Thấy chưa, nói bậy cho lắm vào, bây giờ thì hay rồi, sau này ngươi đừng hòng có được viên Tích Cốc Đan vị trái cây nào nữa.”
Khải Nam Phong thì lại lên tiếng giải thích cho Du Ấu Du: “Nàng đâu có nhỏ nhen như vậy, nếu không đưa Tích Cốc Đan, chắc chắn là do nàng keo kiệt, chứ không phải vì bị nói eo to đâu.”
Giải thích như ngươi thì chi bằng nín luôn đừng mở miệng ra thêm thì hơn.
Cuồng Lãng Sinh nhích tới gần, kéo tay áo của Du Ấu Du, giọng hạ thấp xuống, cố gắng nịnh nọt: “Du sư muội, đừng giận ta nữa, cùng lắm là muội nhịn ăn hai bữa, đảm bảo là eo của muội sẽ thon lại ngay thôi.”
Du Ấu Du: “... Ta không hề tức giận, ta chỉ muốn yên tĩnh một chút thôi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT