“Nhiều ảnh thế mà chẳng có chút ấn tượng nào à?” Kỷ Mân hỏi.
Lục Nhiên lắc đầu: “Không nhớ gì hết!”
“Cái đầu cậu…” Kỷ Mân lắc đầu thở dài.
Nhưng nghĩ lại, anh cảm thấy việc không nhớ có lẽ là tốt hơn cho Lục Nhiên.
Kỷ Mân chỉ vào một số bối cảnh trong ảnh, cố gắng lục lại ký ức hơn mười năm trước của mình: “Ảnh do Cố gia gửi đến? Những bức này trông như được chụp ở vườn nhà Cố gia.”
Nghe vậy, Lục Nhiên nhìn Kỷ Mân một hồi, đột nhiên nói: “Ông chủ, gửi cho tôi số WeChat của chú nhỏ ở Cố gia đi!”
Kỷ Mân sửng sốt, cúi đầu nhìn lại mấy tấm ảnh trong tay, đột nhiên cảm thấy có gì đó không đúng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play