Khí thế thường ngày của anh đã rất áp đảo, lần này trầm giọng thốt ra chỉ một từ cũng đủ khiến hai người vệ sĩ đã hơi chột dạ lập tức tuôn ra hết: “Xin lỗi, thưa ông chủ! Chúng tôi không cố ý để cậu Lục Nhiên ra tay đâu!”
“Mặc dù việc ấn người vào bồn cầu hơi… hoang dã, nhưng cuối cùng chúng tôi đã hỗ trợ! Cây cọ bồn cầu là tôi nhét!”
Người còn lại cũng giơ tay tranh công: “Cây thông bồn cầu là tôi giữ!”
Kỷ Mân: “…”
Anh day trán, thở dài nói: “Đợi đã, cái này không quan trọng. Tôi không hỏi chuyện đó…”
Hai vệ sĩ nhìn anh, đồng tử rung động, ngơ ngác.
Chuyện này không quan trọng?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT