Thập Niên 70: Cuộc Sống Ăn Dưa Hàng Ngày Của Thanh Niên Trí Thức Bị Lôi Ra So Sánh

Chương 68


1 tuần

trướctiếp

Hai mắt cô gái đã sưng thành hạch đào, cô ấy cúi đầu nhìn đứa nhỏ trong ngực, “Đây là Niên Niên, đứa nhỏ cô cứu, tôi là Phương Liễu Liễu, mẹ đứa nhỏ. Đây là cha của đứa bé, Tần Viễn.”

Một người đàn ông đứng bên cạnh cô ấy, chào Khương Mật: “Đồng chí Khương Mật, đại ân của cô Tần gia chúng tôi nhớ cả đời.”

Khương Mật cảm động: “Thật tốt, buổi tối tôi còn đang suy nghĩ ngày mai đi cục công an một chuyến, xem đứa nhỏ có tìm được ba mẹ hay không, không nghĩ tới hai người đã tới, đây là phúc của Niên Niên, sớm một khắc, muộn một khắc, chúng ta đều sẽ không chạm tới, nhưng trùng hợp như vậy, Niên Niên vừa vặn đi qua ở trước mặt tôi. Trải qua đại nạn này, về sau nhất định sẽ thuận lợi an khang.”

Lại an ủi Phương Liễu Liễu: “Chị nhất định phải dưỡng tốt thân thể, trong tháng cũng không thể khóc như vậy, càng không thể thấy gió. Chị dưỡng tốt thân thể, mới có thể chăm sóc Niên Niên thật tốt.”

Cô đưa tay nhận Niên Niên ôm một cái: “Bé đáng yêu này, bộ dạng thật đẹp mắt, nếu có cơ hội, em phải cho Tiểu Tương Bao nhìn Niên Niên một cái, lúc trước nó còn lải nhải em trai nhỏ này. Nói em trai nhỏ không biết có tìm được mẹ hay không.” Cô trêu chọc đứa nhỏ: “Nào, cười một cái với chị nào.”

Niên Niên thật đúng là nể tình nở nụ cười.

Phương Liễu Liễu lau nước mắt: “Đứa nhỏ này cũng biết cô cứu nó.” Lại nói: “Chúng tôi thấy Tiểu Tương Bao, cậu bé cũng đi theo.”

Tiểu Tương Bao từ phía sau lộ ra cái đầu nhỏ: “Cô nhỏ, cháu đây, ngồi xe, đến đây.”

Lưu Vân dắt Tiểu Tương Bao đi lên phía trước, giải thích: “Tiểu Tương Bao vừa rồi đi tiểu.”

Từ Nhạc Ninh: “Tôi biết đường, nên dẫn chị Liễu Liễu lên trước.”

Từ Nhạc Ninh lại gần chọc mũi nhỏ Niên Niên: “Niên Niên, em như vậy không công bằng, chị còn ôm ngươi chạy xa như vậy đấy, em cũng không cười một cái với chị.”

Khương Mật: “Nhìn thấy mọi người đều khỏe mạnh, tôi đặc biệt mừng cho mọi người, mọi người mau về đi, dưỡng tốt thân thể. Niên Niên thuận lợi lớn lên, thương mẹ thật nhiều nhé.” Lại đưa đứa bé cho Phương Liễu Liễu.

Những người khác đều sững sờ, đây là chuyện gì xảy ra?

“Đđồng chí Khương Mật và đồng chí Từ Nhạc Ninh xế chiều hôm nay bắt được một kẻ buôn người phạm tội và đồng bọn, cứu được một đứa nhỏ bị bắt cóc, cục công an tìm hiểu nguồn gốc, dắt ra ổ buôn người kinh thành, cứu ra mười mấy đứa nhỏ trong vòng mười tuổi. Đây là gương mẫu tiêu biểu giúp người làm niềm vui Tân Thành chúng ta!

Mọi người:???

Khương Thư Âm cắn đầu lưỡi, mới khiến mình tỉnh táo lại, mẹ nó, cơ chế thế giới này đưa cho Khương Mật cơ duyên lớn như vậy. Vì sao người cứu không phải là cô ta!

Khương lão thái: “Chuyện này không có khả năng! Không thể nào. Cháu gái này một gậy đánh không ra cái rắm, nó làm sao có thể làm ra loại chuyện lớn này?”

Khương Mật: “Bà nội, trước đây cháu quả thật một gậy đánh không ra một cái rắm, nhưng cháu thiếu chút nữa đã chết một lần. Cháu chợt ngộ ra, cháu muốn học tập đồng chí Trương Vân Anh và Bành Dương khoa tuyên truyền, giống như bọn họ, làm một Lôi Phong sống kiên nghị dũng cảm giúp người làm niềm vui, không hổ là giáo đạo của chủ nhiệm Trần.”

Mọi người nghe đến răng đều sắp chua, ghen tị chua.

Trần Cao Lĩnh nhếch miệng cười, ánh mắt đã cười không thấy đâu, “Mật Mật mới là đồng chí tốt, chúng ta về sau học tập lẫn nhau, làm một đồng chí tốt có cống hiến đối với tổ quốc.”


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp