Thập Niên 70: Cuộc Sống Ăn Dưa Hàng Ngày Của Thanh Niên Trí Thức Bị Lôi Ra So Sánh

Chương 69


1 tuần

trướctiếp

Mặt Khương Ái Đảng và Liêu Vĩ Minh đen như đáy nồi, Liêu Vĩ Minh gần như không kiềm chế được cơn tức, một tia lý trí cuối cùng khiến ông ta không rời đi ngay tại chỗ.

Khương Mật nhìn bộ dạng đen mặt bọn họ càng vui vẻ, lâng lâng~

Phương Liễu Liễu không rõ ràng lắm tình huống hiện tại, chỉ là nhìn Khương Mật vui vẻ, cô ấy cũng vui vẻ, Khương Mật hạ giọng nói: “Hôm nay em cũng dính ánh sáng mọi người, ỷ vào thế các người, đánh mặt bại hoại.”

Phương Liễu Liễu cười: “Ừ.”

Mấy người Khương Ngưng cũng tới thăm đứa nhỏ, đây chính là đứa nhỏ Mật Mật buổi chiều cứu được, thật đúng là kinh tâm động phách.

Mẹ Khương nói: “Liễu Liễu, cháu lúc này mới ra tháng, mau trở về nghỉ ngơi, trong tháng nhất định phải dưỡng tốt, có ăn cơm tối hay chưa?

Phương Liễu Liễu lắc đầu: “Sau khi nhận được tin tức của Tân Thành, cháu và Tần Viễn liền chạy tới.”

Niên Niên ngày hôm qua bị mất tích ở bệnh viện, chỉ vào thời gian cô ấy xoay người pha sữa bột, đứa nhỏ đã không tìm thấy, hai ngày nay, cô ấy không ăn không ngủ tìm đứa nhỏ, kinh thành đã bị lục lọi khắp nơi.

Chạng vạng hôm nay biết được Tân Thành có một đứa bé được tìm được, hơn nữa miêu tả giống Niên Niên như đúc, cô ấy và Tần Viễn lập tức lái xe tới, đến cục công an đón Niên Niên, cục trưởng đang muốn dẫn hai vợ chồng bọn họ đến nhà Khương Mật trước, thì đụng phải anh Từ đến cục công an đưa năm mươi đồng.

Phương Liễu Liễu và Tần Viễn liền đi theo anh Từ đến nhà Từ Nhạc Ninh trước, sau một phen cảm tạ, lại nhanh chóng đến nhà Khương Mật.

Phương Liễu Liễu biết, nếu như không có hai người, vậy con trai của cô ấy sẽ hoàn toàn biến mất ở thế giới của cô ấy, nhất là Khương Mật nhận ra bọn buôn người, phần đại ân này, bọn họ phải nhớ cả đời.

Mẹ Khương: “Mới sinh con, sao có thể đói mệt, hiện tại quan trọng nhất là dưỡng tốt thân thể.”

Tần Viễn: “Dì, cháu bảo người đi chuẩn bị đồ ăn, ba nhà chúng ta cùng ăn bữa cơm.”

Mẹ Khương: “Như vậy sao được? Chúng ta không đi.”

Phương Liễu Liễu: “Cháu muốn Niên Niên nhận Mật Mật và Nhạc Ninh làm mẹ nuôi, hy vọng hai em gái có thể đồng ý, không đồng ý cũng không sao, sau này chúng ta làm thân thích lui tới, Niên Niên cả đời đều sẽ nhớ kỹ Mật Mật và Nhạc Ninh.”

Khương Mật lại ôm Niên Niên lại đây: “Con trai lớn của mẹ. Nhìn bộ dáng nhỏ nhắn này, lớn lên sẽ rất đẹp mắt.” Đây chính là đồng ý.

Từ Nhạc Ninh cũng rất vui vẻ hô: “Con trai, chúng ta lớn lên đều xinh đẹp.” Cô ấy gọi mẹ Từ: “Mẹ, nhận nuôi có phải phải chuẩn bị quần áo đồ chơi cho đứa nhỏ hay không?”

Mọi người:......

Không phải, hai cô nhóc mười bảy tuổi, làm mẹ nuôi làm gì tích cực như vậy?

Trong lòng mọi người ghen tị, hai vợ chồng này chính là lái hai chiếc xe con tới! Đang dừng ở dưới lầu. Thanh niên kia trên quân trang đeo sao, còn là cấp bậc doanh trưởng nữa.

Tuổi còn trẻ đã là doanh trưởng rồi.

Thế này thật sự khó lường.

Phương Liễu Liễu: “Gì cũng không cần chuẩn bị, chúng ta không chú ý nhiều như vậy, cùng nhau ăn bữa cơm là được.”

Đám người Khương Mật đi theo Phương Liễu Liễu rời đi, trước khi đi còn nói: “Cha, trước đưa cha đi bệnh viện, bà nội con ra tay quá nặng, đừng để đánh hỏng ba.”

Phương Liễu Liễu: “Đồng chí công an, làm mẹ đánh người cũng là phạm pháp đúng chứ?”

Bành Nhạc trả lời: “Cha mẹ đánh con là hành vi phạm pháp, làm cho con bị thương sẽ vi phạm hình pháp cấu thành tội ngược đãi, cố ý làm tổn thương.”


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp