“Cậu nói xem, đây là hành vi gì? Thật sự là, ừ, ừ, cái gì đó trúc…”  Phúc phó tổng thật sự không có văn hóa, lý thuyết sinh ra quên lời, thiếu chút nữa nghẹn không thở nổi.
“Khánh trúc nan thư (*)?”
(*) Khánh trúc nan thư: Khơi sóng biển đông, khó trôi hết ác. Ý nói tội ác quá nhiều, không thể viết cho hết. 
“Đúng đúng đúng, khánh trúc nan thư!” Phúc Dư đập đùi, rất hả hê, nhưng vẫn thấy chưa đủ, nói với Bạch Âm, “Đại Bạch, giúp tôi chửi hắn thêm tám chữ nữa.”
Bạch Âm vô tội nhìn lại, cậu vừa rồi có mở miệng đâu.
Phúc Dư: “!!” Quay đầu lại, đúng lúc thấy Hoắc Chấp Cự đứng phía sau không biết đã nghe được bao lâu. Hoắc Chấp Cự tỏ ý, anh tự mình giúp phó tổng bổ sung những câu chửi mình, trên đời này có tổng giám đốc nào chu đáo hơn anh không?
“Cậu nói xong chưa?” Hoắc Chấp Cự mặt không biểu cảm nhìn Phúc Dư, chắc chắn là đã đến lúc trả Bạch Âm về cho anh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play