Dịch vụ suốt hành trình đều cực kỳ chu đáo, đến mức các nhân viên lịch sự còn cân nhắc cả tính cách sợ giao tiếp của Hoắc Chấp Cự, trừ những trường hợp cần thiết, họ rất ít khi mở lời.
Lần này, bọn họ chia làm hai nhóm để lên hai chiếc máy bay riêng. Bạch Âm cùng thư ký của Đỗ Kiều và một nửa đội bảo vệ ngồi cùng chuyến với Hoắc Chấp Cự. Còn Luật sư Lý, Đỗ Kiều và phần còn lại của đội bảo vệ sẽ ngồi trên máy bay của chú Tiêu Bang. Ban đầu, theo sắp xếp của Luật sư Lý, Bạch Âm sẽ ngồi trên máy bay của Tiêu Bang, nhưng vì đã hứa với Hoắc Chấp Cự, nên cậu đổi chỗ.
"Không nên đặt tất cả trứng vào cùng một giỏ," Đỗ Kiều nói, đôi mắt vốn dĩ đã đa tình nhìn ai cũng như đang ném ánh mắt trêu ghẹo, "Mười giờ nữa gặp lại nhé, kho báu nhỏ của tôi."
Hoắc Chấp Cự chen ngang một cách tự nhiên, khéo léo ngăn Bạch Âm và Đỗ Kiều tiếp xúc gần hơn. Trong lòng, anh luôn cảm thấy người ngoại quốc này không đáng tin cậy. Anh nói: "Vậy đó là máy bay của chú cậu à?"
Máy bay của Hoắc Thị hiện đang đậu ngay bên cạnh máy bay của Tiêu Bang.
Nhân viên tranh thủ cười nói: "Chúng tôi đã chăm sóc máy bay của ngài cẩn thận, luôn sẵn sàng phục vụ ngài."
Bạch Âm nghĩ thầm, không ngờ máy bay lại là màu trắng tinh không có bất kỳ họa tiết nào kỳ lạ. Cậu ngạc nhiên, từ khi nào thẩm mỹ của chú cậu lại bình thường như vậy?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT