“Trường học muốn cổ vũ cho học sinh chăm chỉ học tập, nên đề ra phần thưởng tiến bộ, tiền thưởng là ba đồng” Vốn dĩ, Chu Tư Vũ muốn lặng yên không một tiếng động bắt được giải thưởng này, sau đó mới nói ra, khiến cho hai người kinh hỉ.
Nhưng vừa rồi kích động, cô liền không nhịn được xuống mà nói ra.
Nhưng nói sớm một chút cũng không quan hệ, lần này cô thi không tồi, cô có tin tưởng, lần này có 80% khả năng bắt được phần thưởng tiến bộ.
“Ai u! Tư Vũ của chúng ta cũng thật có bản lĩnh” Chu Lan Phương cười đến lộ hết cả lợi, ở trước mặt Thẩm Kiến Hoa đắc ý khoe ra, “Ngươi xem ta đã nói Tư Vũ đọc sách tương đối lợi hại mà! Cho Tư Vũ đi học không lỗ, Tư Vũ sang năm khẳng định có thể thi đậu cấp ba, thi đậu đại học càng không thành vấn đề.
“Phần thưởng tiến bộ có bao nhiêu người được nhận?” Thẩm Kiến Hoa cũng thật cao hứng, nhưng hẳn so với Chu Lan Phương lý trí hơn.
Phần thưởng tiến bộ vừa nghe liền biết không phải là khen thưởng cho ba người đứng đầu, đây là cổ vũ học sinh có thành tích tiến bộ khá lớn.
“Một người” Chu Tư Vũ đắc ý trả lời.
“Chỉ có một người?” Lần này, Thẩm Kiến Hoa cũng không ức chế được nội tâm kích động.
Chỉ có một người được nhận phần thưởng tiến bộ, trong lớp có mấy chục học sinh, lại bị Tư Vũ bắt được, truyền ở trong thôn, đều đặc biệt có mặt mũi, đứa nhỏ này không uổng phí công hắn đã vất vả.
Thẩm Kiến Hoa là người sĩ diện, lại có tâm thích hư vinh, giờ phút này đã bị tin tức của Chu Tư Vũ làm cho thỏa mãn.
“Ngươi xem, cả khối gần trăm học sinh, chỉ có một mình Tư Vũ có thể bắt được phần thưởng tiến bộ, Tư Vũ chính là Văn Khúc Tinh chuyển thế, có thể làm cho người thôn chúng ta vẻ vang” Chu Lan Phương rất cao hứng, nói ra những lời khoa trương vô pháp nghe.
Chu Tư Vũ kiêu ngạo nâng cằm lên một chút, chỉ có cô mới có thể làm dượng cùng cô vui vẻ như vậy.
Thẩm Miên mặt vô biểu tình nghe ba người đối thoại, trong lòng chỉ cảm thấy buồn cười, kết quả còn chưa công bố, ba người liền nhận định Chu Tư Vũ sẽ bắt được phần thưởng tiến bộ, không sợ vả mặt sao?
Kiếp trước, lúc này cô đã không còn đi học, trường học có phần thưởng tiến bộ hay không, cô không biết.
Nhưng Chu Tư Vũ không nhận được phần thưởng tiến bộ, điểm này thì cô thực khẳng định.
Huống chi, hiện tại còn có cô?
Chỉ sợ ba người nhất định sẽ không được vui mừng.
“Người cùng người chính là vô pháp so sánh! Ngươi nói hai đứa trẻ đều nộp học phí như nhau, học cùng giáo viên, ở trong cùng một phòng học, sao lại kém xa nhau như vậy đâu”
Chu Lan Phương rất vui vẻ, còn không quên dẫm Thẩm Miên vài câu, cô chính là muốn cho Thẩm Kiến Hoa nhìn xem, tiêu tiền ở trên người ai có lời hơn, rốt cuộc nên cung cấp nuôi dưỡng đứa trẻ nào đi học.
Cô muốn chứng minh chính mình mới là đúng.
“Cùng một con gà mái đẻ trứng còn có quả lớn, quả nhỏ không giống nhau, có gì mà kỳ quái?” Thẩm Miên nhàn nhạt tiếp một câu.
Đôi mắt Chu Lan Phương trừng lên, “Làm việc không được, học tập không được, tranh luận lại so với ai đều lợi hại hơn”
“Được rồi, ngươi bớt tranh cãi đi” Thẩm Kiến Hoa nhíu mày nói Chu Lan Phương một câu.
Chu Tư Vũ thi tốt, dưới sự đối lập, Thẩm Miên xác thật quá kém cỏi, hắn sợ Thẩm Miên có gánh nặng tâm lý, cảm thấy hắn bất công, vì thế hỏi.
“Miên, ngày mai con có muốn đi cùng mẹ con đến nhà mợ con chơi hay không?”
Không chờ Thẩm Miên nói chuyện, Chu Lan Phương đã kêu kêu quát quát hỏi, “Nó đi thì buổi tối ngủ ở đâu? Nhà chị dâu ta là tình huống gì ngươi không biết sao?” Thẩm Kiến Hoa: “......”
Hắn quên điểm này, Chu gia xác thật không có chỗ ngủ, nhưng lời đã hỏi ra, hắn tổng không thể lại nói không cho đứa trẻ đi?
Vì thế căng da đầu nói, “Miên, nếu con muốn đi chơi, thì cứ đi cùng mẹ con đi, buổi tối ba sẽ đến đón con trở về.”
Buổi tối đi đón về?
Đây là trêu cô sao?
Buổi chiều đi, buổi tối về, thời gian đều lãng phí ở trên đường, cô còn chạy tới đó làm gì?
Ba cô cũng thật biết suy nghĩ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play