“Hắt xì!”

Mạnh Viễn Sênh hắt xì một cái thật to.
Cố Tinh Thời nhất thời lo lắng không thôi: “Anh không sao chứ?”

Sau khi phỏng vấn thông qua, Mạnh Viễn Sênh luyện nhảy đến mức gần như điên cuồng, thậm chí Trình Tân cũng bị cuốn vào. Không ít lần Cố Tinh Thời đến vào buổi sáng, đã thấy Mạnh Viễn Sênh ở trong phòng tập, hỏi ra mới biết đêm qua anh ta không về mà chỉ ngủ vài tiếng ở phòng tập. Nhưng trông anh ta lại rất tỉnh táo, hoàn toàn không giống người đã thức trắng đêm.

Cố Tinh Thời tuy rằng hy vọng bọn họ xuất đạo, nhưng cũng không muốn Mạnh Viễn Sênh liều mạng làm ảnh hưởng đến thân thể.

Ai ngờ Mạnh Viễn Sênh không thèm để ý cười cười: "Trước đây lịch trình của Giang Mạch bận rộn, tôi đi theo hắn, có lúc bận đến hai ba ngày mới ngủ được vài tiếng, quen rồi.”

Cố Tinh Thời: “...!”

Thật đáng sợ!!

Bất quá Mạnh Viễn Sênh liều mạng như vậy, hiệu quả vẫn là phi thường tốt. Anh và Trình Tân Tân ngày càng phối hợp ăn ý, một bài nhảy nhảy xong sảng khoái vô cùng, ngay cả người ngoài nghề như Cố Tinh Thời cũng nhận thấy sự phi thường.

Mà lúc này, cũng đã đến lúc phải xuất phát đi ghi hình.

Địa điểm ghi hình ở thành phố Đôn Hải, sẽ ghi hình khép kín hoàn toàn. Đôn Hải là thành phố du lịch mới phát triển vài năm gần đây, phong cảnh vô cùng đặc sắc. Vừa xuống máy bay, Cố Tinh Thời đã cảm nhận được cảnh sắc khác hẳn Bắc Kinh.

Người trong sân bay rất nhiều, lối ra có không ít fan lưng đeo máy ảnh, cầm hoa tươi cùng vật tiếp viện. Không biết là đón minh tinh nào.

Bất quá ba người cũng không đặc biệt để ý.

Lúc trước Mạnh Viễn Sênh đi theo Giang Mạch gặp không ít minh tinh, sớm đã mất đi sự tò mò. Trình Tân tính cách như vậy, đối với mọi thứ dường như chẳng có hứng thú. Còn Cố Tinh Thời lại càng đơn giản hơn, cậu biết rất ít về giới giải trí, dù có minh tinh đứng trước mặt, cậu cũng khó mà nhận ra.

Bạch Nhiễm là trạm tỷ đứng đầu fandom của ca sĩ Thẩm Duật. Thẩm Duật là một trong những đạo sư mới của “Trại huấn luyện nam đoàn” năm nay. Chỉ là máy bay trễ giờ, họ chờ mãi đến giờ vẫn chưa thấy người.

Bạch Nhiễm có chút nhàm chán, nhìn quanh một lượt, đúng lúc nhìn thấy ba người Cố Tinh Thời đi tới, ánh mắt lập tức sáng rỡ.

Chàng trai bên phải dáng người cao ráo, eo thon chân dài, làn da trắng trẻo, dù không trang điểm nhưng Bạch Nhiễm với kinh nghiệm nhiều năm làm trạm tỷ đứng đầu đảm bảo, đây tuyệt đối là một gương mặt thần thánh trước ống kính!

Còn chàng trai bên trái với đôi mắt một mí lại hoàn toàn trái ngược với khí chất của anh chàng kia, tóc húi cua, làn da màu lúa mạch, có một loại khí chất lười biếng nhưng không dễ chọc, khiến cậu ấy lập tức nổi bật giữa đám đông.

Ở giữa bọn họ là một thanh niên thấp hơn một chút, đôi mắt trong trẻo, nụ cười đầy sức hút. Đặc biệt là đôi mắt cún con vô tội kia, nhìn đến mức trái tim làm mẹ của Bạch Nhiễm sắp tan chảy.

Ba người có phong cách khác biệt, nhưng lại hài hòa đến bất ngờ, cực kỳ thu hút ánh nhìn.

Bạch Nhiễm theo phản xạ cầm máy ảnh lên, hướng về phía ba người mà chụp liên tục.

Mạnh Viễn Sênh đã làm trợ lý nhiều năm, rất nhạy cảm với ánh đèn flash, nhanh chóng phát hiện Bạch Nhiễm trong đám đông.

Bạch Nhiễm thấy bị phát hiện cũng không hoảng hốt, dứt khoát đặt máy ảnh xuống, chạy đến trước mặt ba người.

"Các cậu là học viên tham gia "Trại huấn luyện nam đoàn" sao?"

Cố Tinh Thời gật đầu lia lịa.

Bạch Nhiễm thấy mình đoán đúng, càng thêm cao hứng: “Các cậu lớn lên thật đẹp trai, đến lúc đó tôi nhất định sẽ bỏ phiếu cho các cậu!”

Mạnh Viễn Sênh và Trình Tân cảm thấy bất ngờ trước sự yêu thích này. Không ngờ chưa bắt đầu ghi hình mà đã có fan rồi.

Cố Tinh Thời cũng rất vui, nở nụ cười rạng rỡ: “Cảm ơn chị gái.”

Bạch Nhiễm nhìn đôi mắt cong cong đáng yêu của cậu , bị đánh trúng ngay tim, suýt nữa không nhịn được mà đưa tay ra nựng má cậu. Nhưng với tác phong chuyên nghiệp, cô vẫn kiềm chế, lấy ra cuốn sổ ký tên từ trong túi: “Mấy cậu tên gì? Có thể ký tên cho tôi không?”

Hai người đương nhiên đồng ý.

Sau khi ký xong, Bạch Nhiễm cầm cuốn sổ nhưng lại không nhận lại, chỉ nghi hoặc nhìn Cố Tinh Thời: “Cậu chưa ký mà?”

Cố Tinh Thời ngạc nhiên: “Hả? Người đại diện cũng cần ký sao?”

Bạch Nhiễm: “!!!!”

Cậu nói lại lần nữa xem, cậu là cái gì cơ?!

*

Ra khỏi sân bay, đã có nhân viên đến đón họ đi đến địa điểm ghi hình. Tối nay sẽ ghi hình sân khấu đầu tiên, giờ đã có không ít thực tập sinh đến, một số đang luyện tập, một số đang giao lưu với nhau.

Trong số này, các thực tập sinh của các công ty lớn tất nhiên là trung tâm của đám đông. Và chủ đề thảo luận của họ chính là việc giải trí Kim Ưu bị mất hai suất thực tập sinh.

“Không phải nói quan hệ giữa Kim Ưu và Tinh Diệu rất tốt sao? Thế mà vẫn bị giành mất suất?”

“Lạc Thế? Đây là công ty nào, chưa từng nghe qua a!”

“Kim Ưu bị giành mất 2 suất, chắc chắn sẽ không dễ dàng bỏ qua, huống chi Giang Mạch còn là một trong các đạo sư, đến lúc đó sẽ có trò vui để xem!”

Các thực tập sinh ở đây đều lộ ra vẻ mặt hả hê khi người gặp họa.

Thực tập sinh giải trí Kim Ưu vốn có thực lực mạnh mẽ, bọn họ đều không muốn đối đầu, bây giờ thì hay rồi, có Lạc Thế đứng ra thu hút sự chú ý, bọn họ chỉ cần ngồi yên mà xem hổ đấu thôi.

Chỉ có điều giải trí Lạc Thế này thực sự quá kín tiếng, không thể tìm ra chút thông tin nào về các thực tập sinh của họ.

Cố Tinh Thời cùng ba người vừa lúc này bước vào.

Mạnh Viễn Sênh và Trình Tân đã trang điểm, làm tóc xong xuôi, thay đồ chuẩn bị cho buổi ghi hình tối nay, trên người dán miếng sticker ghi tên họ và tên công ty.

Gần như ngay khi họ xuất hiện, tất cả mọi người đều quay đầu nhìn chằm chằm vào ba người họ.

Mạnh Viễn Sênh hơi không thoải mái, hỏi Cố Tinh Thời bên cạnh: “Sao bọn họ lại nhìn chúng ta như vậy?”

Cố Tinh Thời cực kỳ bình tĩnh: “Chắc họ nghĩ là đồ ăn ngoài giao tới.”

Mạnh Viễn Sênh: “Hả? Cậu nghiêm túc à???"

Lúc này, một gã thực tập sinh đi tới, vênh váo tự đắc đánh giá ba người bọn họ, cuối cùng nhắm vào người trông có vẻ dễ bị bắt nạt nhất là Cố Tinh Thời: “Này! Ở đây không cho phép mang trợ lý vào, cậu còn không mau ra ngoài đi!”

Mạnh Viễn Sênh và Trình Tân đều nhíu mày, đang chuẩn bị nói giúp Cố Tinh Thời.

Lại thấy Cố Tinh Thời nháy mắt trừng to hai mắt, như thể tự nói với chính mình: “Cái gì! Dám khai gian tuổi! Thật ra đã 29 rồi!”

Hiện trường nhất thời yên tĩnh.

Tất cả mọi người không thể tin nhìn về phía tên thực tập sinh kia.

Hắn có một khuôn mặt búp bê đáng yêu, lúc tự giới thiệu vẫn nói mình vừa tròn 20, kết quả cư nhiên đã gần ba mươi sao!

Tên thực tập sinh này sắc mặt trong nháy mắt thay đổi: “Cậu... cậu nói bậy bạ gì thế!!”

Cố Tinh Thời chẳng thèm quan tâm, vẫn tiếp tục nói một mình: “Còn từng kết hôn rồi!! Còn phụ bạc vợ cũ!!”

Mọi người: “!!!”

Thực tập sinh hoảng sợ, chuyện cậu ta từng kết hôn được giấu rất kỹ, đến công ty cũng không biết, làm sao người của Lạc Thế này lại biết được?!!

Sợ rằng Cố Tinh Thời sẽ bóc thêm bí mật của mình, cậu ta không dám gây phiền phức nữa, xám mặt bỏ chạy.

Cố Tinh Thời thỏa mãn xem xong dưa, quay lại mới phát hiện hiện trường im ắng đến kỳ lạ.

Mọi người nhìn cậu với ánh mắt vô cùng kỳ quái.

Cố Tinh Thời gãi đầu bối rối: “Vừa nãy đã xảy ra chuyện gì vậy?”

Mọi người: “…”

Chuyện vừa nãy chẳng phải cậu rõ nhất sao!

Đem quần lót đều xốc lên, hiện tại lại ở chỗ này giả ngây giả dại!

Đúng là tâm cơ!

Mạnh Viễn Sênh trong lòng thầm kinh ngạc.

Những chuyện như thế này cậu cũng đã từng gặp qua.

Bề ngoài thì có vẻ cười nói vui vẻ, nhưng sau lưng thì cá lớn nuốt cá bé. 

Lần thăm dò vừa rồi, nếu bọn họ biểu hiện yếu đuối, lúc ghi hình chắc chắn sẽ bị người khác bắt nạt. Nhưng nếu thể hiện quá mạnh mẽ, nhiều người sẽ liên thủ để loại họ sớm.

Việc nắm bắt đúng chừng mực, khiến người ta kiêng dè nhưng không dám ra tay bừa bãi, là vô cùng khó khăn.

Cố Tinh Thời vừa rồi lại thể hiện vô cùng khéo léo.

Quan trọng hơn là, cậu vốn không đáng phải chịu sự nhục nhã này.

Khu vực của người đại diện không phải ở đây, hẳn là cậu đã sớm nghĩ đến tình huống này, nên mới đi cùng họ đến, thay họ ngăn chặn sự thăm dò này.

Hơn nữa, Cố Tinh Thời vì bọn họ làm nhiều chuyện như vậy, đã sớm vượt qua phạm vi ông chủ hoặc người đại diện, lại một chữ cũng không có tiết lộ với bọn họ, không cho bọn họ có chút gánh nặng tâm lý.

Mạnh Viễn Sênh chưa bao giờ được người ta bảo vệ thỏa đáng như vậy, cảm giác như có dòng nước ấm chảy qua tim, nhưng cũng khiến mũi anh ta cay cay.

Anh ta giấu kỹ sự cảm kích vào trong lòng, trịnh trọng nói với Cố Tinh Thời: “Cảm ơn.”

Cố Tinh Thời: "???

Cám ơn cái gì?

Chuyện gì vừa xảy ra vậy?

Bất quá Mạnh Viễn Sênh nói xong, liền dẫn bọn họ đến vị trí.

Cố Tinh Thời cũng rất nhanh đem những chuyện này bỏ lại sau đầu.

Sau khi ba người ngồi xuống, rất nhanh đã có bốn năm thực tập sinh tới chào hỏi.

Mạnh Viễn Sênh thành thạo giao tiếp với người khác, quay đầu lại lại phát hiện Cố Tinh Thời cau mày, vội vàng hỏi: “Cố tổng, có gì không đúng sao?

Cố Tinh Thời ho nhẹ một tiếng: “Thực tập sinh mặc áo trắng lúc nãy, các anh tránh xa cậu ta một chút, cậu ta từng tham gia một chương trình thực tập sinh khác, giỏi nhất là giả vờ thân mật, tạo tin đồn CP để hút máu. Còn cái cậu tóc vàng kia, trên người toàn là scandal. Còn nữa…”

Mạnh Viễn Sênh và Trình Tân càng nghe càng khiếp sợ.

Ngay cả Trình Tân, người ít nói, cũng không nhịn được mà thốt lên: "Ở đây chẳng lẽ không có ai ra hồn sao?"

Cố Tinh Thời: “......”

Lời này nói, ngay cả chính mình cũng mắng vào?!

Cậu cũng rất bất đắc dĩ, không ngờ mấy thực tập sinh chưa ra mắt mà lại có nhiều dưa đến vậy!

Nghĩ đến đây, cậu lại nói với hai người: “XX, XXX... mấy người này thì các anh có thể kết giao.”

Mạnh Viễn Sênh kinh ngạc nói: "Năng lực của bọn họ rất mạnh sao?

Cố Tinh Thời: “......”

Cái này cũng không phải, chủ yếu là toàn trường nhiều thực tập sinh như vậy, chỉ có mấy người bọn họ một chút dưa cũng không có.

Trong lúc Cố Tinh Thời còn đang phân vân không biết giải thích sao, bốn thực tập sinh của Kim Ưu cũng đến, thậm chí cả Giang Mạch là đạo sư cũng nằm trong số đó.

Mặc dù Giang Mạch chỉ mặc đồ thường ngày, nhưng khí chất minh tinh toát ra từ từng cử chỉ của hắn lại vô cùng cuốn hút.

Hiện trường có không ít thực tập sinh đều là fan của hắn, nhất thời có không ít người đều chạy tới tìm hắn ký tên, dẫn phát một đợt xôn xao.

Mà Giang Mạch đối mặt với bọn họ lại cực kỳ kiên nhẫn, bình dị gần gũi.

Chẳng mấy chốc, hắn đã chiếm được cảm tình của đám thực tập sinh.

“ Thầy Giang thật tốt!”

“Lúc trước còn có lời đồn nói Giang đạo sư kiêu căng, đối với nhân viên công tác hà khắc, tôi xem đều là bịa đặt...”

Giang Mạch trên mặt mang theo nụ cười ấm áp, nhất nhất ký tên chụp ảnh chung.

Thẳng đến khi ánh mắt lơ đãng nhìn thấy ba người Lạc Thế, nụ cười trên mặt nhất thời liền không nhịn được: "Sênh...... Mạnh Viễn Sênh, sao cậu lại ở chỗ này?!

Mạnh Viễn Sênh nghe được thanh âm quen thuộc, thân thể dừng lại.

Mấy ngày nay anh ta đã biết một trong những đạo sư là Giang Mạch, cũng biết rằng sớm muộn gì hai người sẽ đối mặt.

Vốn anh ta cho rằng mình sẽ rất thống khổ, rất tuyệt vọng, nhưng chân chính đến giờ khắc này, lại bình tĩnh ngoài ý muốn.

Mạnh Viễn Sênh nhìn Cố Tinh Thời và Trình Tân lo lắng bên cạnh, trong lòng sinh ra dũng khí vô hạn.

Anh ta đứng lên, không kiêu ngạo không siểm nịnh: “Là tôi.”

Người ở hiện trường đã ngây người.

Giang Mạch lại quen biết thực tập sinh của Lạc Thế?

Đây là tình huống gì?

Nước lớn vọt miếu Long Vương*, người trong nhà đánh người trong nhà? 

*  Nước lớn vọt miếu Long Vương (大水冲了龙王庙) là một thành ngữ Trung Quốc, ám chỉ việc xảy ra hiểu lầm hoặc sự cố ngoài ý muốn giữa những người thân quen hoặc có mối quan hệ với nhau.

Giang Mạch không nghĩ tới, Mạnh Viễn Sênh vậy mà ở chỗ này, khó trách hắn như thế nào đều tìm không thấy người.

Nhưng anh ta làm sao lại trở thành thực tập sinh của Lạc Thế?!

Còn tới tham gia "Trại huấn luyện nam đoàn"?!

Nhìn thấy vẻ mặt lạnh lùng của Mạnh Viễn Sênh, trong lòng Giang Mạch dấy lên một cảm giác phẫn nộ như bị phản bội.

Và xen lẫn trong đó, dường như còn có một chút hoang mang mà chính hắn cũng không muốn thừa nhận.

“Cậu chỉ là một trợ lý, chưa từng huấn luyện một ngày nào, đến tham gia thi đấu không, không phải là đùa giỡn sao?”

Trợ lý?!

Hiện trường lập tức xôn xao.

Giang Mạch trong lòng đắc ý, tiếp tục nói: “Cậu đã làm việc ở Kim Ưu nhiều năm, tôi không biết đối phương hứa hẹn điều gì khiến cậu đưa ra lựa chọn này, nhưng chỉ cần cậu đồng ý quay lại, tôi có thể bỏ qua mọi chuyện.”

Lời này lượng tin tức cực lớn.

Cơ hồ là ám chỉ Mạnh Viễn Sênh bán đứng cơ mật của Kim Ưu, mới đổi lấy suất tham gia "Trại huấn luyện nam đoàn".

Thân thể Mạnh Viễn Sênh khẽ run rẩy.

Anh ta nắm chặt lòng bàn tay, móng tay gần như muốn đâm vào trong thịt.

Lúc này, anh ta cảm giác được mu bàn tay ấm áp.

Cố Tinh Thời nắm tay anh, nhẹ nhàng vỗ vỗ.

Sau đó, hắn đứng lên đối với Giang Mạch nói: “Anh nói nghệ sĩ nhà tôi từng làm việc ở công ty các anh?”

“Có hợp đồng lao động không? Có bảng lương hàng tháng không? Có bảo hiểm xã hội và bảo hiểm y tế không?”

Giang Mạch lập tức cứng đờ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play