【Xác định là chỗ này chứ?】
Trong bụi cỏ bên ngoài khách sạn Lệ Ba, Cố Tinh Thời đội một chiếc mũ lưỡi trai màu đen, lén lút hạ giọng hỏi.
【Tất nhiên là chắc chắn rồi! Tôi là hệ thống ăn dưa, không có dưa nào thoát khỏi tai mắt của tôi đâu!】
【Ký chủ, tôi nói cho cậu biết, chuyện Mạnh Viễn Sênh và Giang Mạch hẹn hò ở đây, ngay cả paparazzi giỏi nhất giới giải trí cũng không biết! Chỉ có tôi...】
【Được rồi, được rồi, biết cậu lợi hại rồi.】Cố Tinh Thời qua loa trấn an nó, lại thò đầu nhìn ra cửa khách sạn, quả nhiên nhìn thấy hai người đàn ông một trước một sau đi ra khỏi khách sạn.
Người đàn ông cao ráo cao khoảng một mét tám lăm trở lên, dáng người cao gầy, dù là buổi tối vẫn đội một chiếc mũ ngư dân và đeo khẩu trang, che kín mít.
Đây chính là Giang Mạch, nam minh tinh đang nổi tiếng trong giới giải trí hiện nay.
Phía sau hắn, người đàn ông hơi thấp hơn một chút tên là Mạnh Viễn Sênh, là trợ lý kiêm người tình bí mật của anh ta.
Mạnh Viễn Sênh không đeo khẩu trang, mái tóc đen hơi dài che khuất ngũ quan tinh xảo, che đi đường nét khuôn mặt thanh tú, chỉ để lộ ra một nửa chiếc cằm nhỏ nhắn trắng trẻo, dù là trong đêm tối, vẫn trắng đến phát sáng.
Hệ thống lải nhải nói:【Mạnh Viễn Sênh và Giang Mạch là bạn thuở nhỏ, lúc Giang Mạch muốn vào giới giải trí, ba mẹ Giang Mạch không đồng ý, cắt đứt nguồn kinh tế của hắn ta, là Mạnh Viễn Sênh đã làm ba công việc để nuôi hắn ta sau này Giang Mạch nổi tiếng, Mạnh Viễn Sênh liền trở thành trợ lý của hắn ta, chăm sóc hắn ta trên giường lẫn ngoài đời, nhưng mà Giang Mạch này không phải thứ tốt đẹp gì...】
Cố Tinh Thời đến hứng thú:【Kể chi tiết đi.】
Hệ thống:【Ví dụ như lần này, Giang Mạch đột nhiên có nhu cầu sinh lý, liền gọi điện thoại cho Mạnh Viễn Sênh, Mạnh Viễn Sênh từ Kinh Thành chạy đến Ninh Thành, còn chưa kịp thở, đã bị Giang Mạch lôi lên giường, chơi đủ 360 tư thế...】
Cố Tinh Thời:【Trời đất! Độ dẻo dai tốt như vậy, không học múa thì tiếc quá!】
Hệ thống:【?】
Cố Tinh Thời:【Không có gì, cậu nói tiếp đi.】
Hệ thống:【Giang Mạch tên tra công này, Mạnh Viễn Sênh còn đang bị sốt, vừa làm xong, đã lôi người ta đi ăn khuya, Mạnh Viễn Sênh vậy mà cũng không từ chối hắn ta, còn lo lắng hắn ta ăn không quen đồ ăn bên ngoài, còn nấu cháo mang theo cho hắn ta...】
Cố Tinh Thời nhìn túi đồ trong tay Mạnh Viễn Sênh, lại nhìn anh ta lẽo đẽo theo sau Giang Mạch.
Ngoại trừ dáng đi hơi cứng ngắc, trên khuôn mặt xinh đẹp kia không nhìn ra chút khó chịu nào.
Cố Tinh Thời chậc chậc cảm thán: "Trông xinh đẹp, độ dẻo dai tốt, thể lực và sức chịu đựng lại cao, quả thực là trời sinh ra để làm thần tượng! ''
Hệ thống:【???】
Hệ thống:【Ký chủ, điểm chú ý của cậu có phải hơi lệch rồi không?】
【Lệch chỗ nào?】Cố Tinh Thời thản nhiên nói,【Tôi là người đại diện, chú ý đến những thứ này chẳng phải là công việc của tôi sao?】
Hệ thống: 【...】
Nửa năm trước, Cố Tinh Thời nhận được một bản di chúc, một người chú họ xa của cậu đã để lại cho cậu một công ty giải trí.
Cố Tinh Thời vui vẻ đến Bắc Kinh , mới phát hiện công ty giải trí này chỉ còn lại một cái vỏ rỗng, nghệ sĩ dưới trướng chạy sạch sẽ, tài khoản công ty còn sạch hơn cả túi cậu.
Lúc đó Cố Tinh Thời đã muốn bỏ chạy, nhưng bất đắc dĩ đã lên thuyền giặc, may mà cậu còn có một bàn tay vàng - hệ thống ăn dưa.
Trước đó Cố Tinh Thời nghe ngóng được, Giang Mạch và công ty cũ sắp hết hạn hợp đồng, đang tìm kiếm công ty mới.
Vừa hay hệ thống nói cho cậu biết, tối nay Giang Mạch sẽ gặp người tình của hắn ta.
Giang Mạch xúât đạo được năm năm, luôn giữ hình tượng trong sạch, là một dòng nước trong của giới giải trí.
Vì vậy, sau khi biết được tin tức này, Cố Tinh Thời không tiếc tiền mua vé máy bay đến Ninh Thành, chính là vì muốn ăn dưa này, tiện thể xem xem có khả năng ký hợp đồng với Giang Mạch hay không.
Ai ngờ, dưa này còn bùng nổ hơn cậu tưởng tượng.
Nhìn hai người Giang Mạch đi xa, Cố Tinh Thời lập tức chui ra khỏi bụi cỏ, cẩn thận đi theo họ.
Chỉ chốc lát sau, hệ thống đã quên mất sự cạn lời trước đó, tiếp tục hào hứng ăn dưa cùng cậu:【Giang Mạch vừa hưởng thụ sự chăm sóc chu đáo của Mạnh Viễn Sênh, vừa đi ra ngoài tìm người khác, còn tra hơn nữa là gì? Một trong những bạn tình của hắn ta lại là em họ của Mạnh Viễn Sênh.】
Cố Tinh Thời nghe mà choáng váng.
Lúc này, Giang Mạch nhận được một cuộc điện thoại, sau khi nói gì đó với Mạnh Viễn Sênh, vậy mà trực tiếp bỏ mặc anh ta, xoay người rời đi.
Hệ thống:【Hiểu hiểu!】
Cố Tinh Thời:【Sao vậy?】
Hệ thống hào hứng nói:【Cậu biết người gọi điện thoại là ai không?】
Trải qua mấy ngày chung sống, Cố Tinh Thời đã hiểu rõ tính nết của hệ thống, chắc chắn là có dưa lớn rồi.
Cố Tinh Thời hào hứng hỏi:【Là ai? 】
Hệ thống:【Chính là em họ của Mạnh Viễn Sênh, Từ Dịch, cậu ta lén xem điện thoại của Giang Mạch, biết Giang Mạch đến Ninh Thành, nên chạy tới định cho hắn ta một bất ngờ, lúc này đang đợi ở cửa khách sạn!】
Cố Tinh Thời:【 Hai người bọn họ không sợ bị Mạnh Viễn Sênh phát hiện sao? 】
Hệ thống: 【Thì đây cũng đâu phải lần đầu, có lẽ họ thấy vậy mới kích thích.】
Cố Tinh Thời: 【Trâu bò.】
Mạnh Viễn Sênh buồn bã nhìn theo bóng lưng của Giang Mạch rời đi, sau đó cơ thể lảo đảo, phải dựa vào cây bên đường nghỉ một lúc lâu, mới chậm rãi bước vào một cửa hàng tiện lợi mở cửa 24 giờ.
Cố Tinh Thời nhớ hệ thống đã nói, anh ta còn đang sốt.
Nhìn anh ta lúc này, thật sự có chút không đành lòng.
Vì vậy, cậu quyết định đi theo luôn.
Hệ thống không hiểu nói: 【 cậu đi theo Mạnh Viễn Sênh làm gì? Cậu không muốn ký hợp đồng với Giang Mạch nữa à ? 】
【Tên cặn bã này! 】Cố Tinh Thời ghét bỏ bĩu môi,【 Hay là thôi đi, miễn cho làm bẩn lý lịch của tôi! 】
Hệ thống: 【...】
--
Mạnh Viễn Sênh cầm một chai sữa nóng trong cửa hàng tiện lợi, nhiệt độ ấm áp làm dịu đi cái lạnh trên người anh ta một chút.
Anh ta mệt mỏi ngồi xuống ghế ở góc, thực ra trong lòng có chút tủi thân, nhưng tính cách ngoan ngoãn, luôn đặt Giang Mạch lên trước đã khiến anh ta đè nén những cảm xúc này xuống.
Hơn nữa Giang Mạch đi làm việc, hắn cũng vì tương lai của họ, anh ta không nên ích kỷ như vậy.
Giang Mạch đã nói từ lâu rằng khi hắn thực hiện được lý tưởng của mình, hai người sẽ ra nước ngoài và sống cuộc sống của riêng hai người.
Nghĩ tới đây, khóe miệng Mạnh Viễn Sênh lộ ra một nụ cười ngọt ngào.
Đúng lúc này, cánh cửa cửa hàng tiện lợi bị đẩy mạnh ra, tiếng bước chân trộn lẫn với tiếng "Chào mừng" lập tức phá vỡ sự yên tĩnh trong cửa hàng, kéo Mạnh Viễn Sênh ra khỏi ảo mộng tuyệt vời .
Người đến dường như đang nói chuyện điện thoại, hắn cũng không để ý đến Mạnh Viễn Sênh ngồi ở góc, giọng nói của hắn tăng cao vì phấn khích: “… Đây chắc chắn là tin lớn! Nó sẽ là hotsearch đứng đầu của ngày mai!”
“ Tin đồn về Giang Mạch! Có đủ sốc không !”
Mạnh Viễn Sênh, người lúc đầu không chú ý, đột nhiên dừng lại.
Cố Tinh Thời một mặt yêu cầu hệ thống theo dõi động tác của Mạnh Viễn Sênh, mặt khác tiếp tục diễn xuất một cách phô trương: “Tôi đã theo dõi người tình của Giang Mạch trên máy bay, chắc chắn là thật!”
Mạnh Viễn Sênh sắc mặt trắng bệch, nghĩ rằng mình đã bị phát hiện, vội vàng mở điện thoại múôn gửi tin nhắn cho Giang Mạch.
Nhưng một giây sau, anh ta chợt nghe thấy người kia nói: “Tình nhân Giang Mạch... Hình như là một diễn viên nhỏ, tên là Từ Dịch.”
Mạnh Viễn Sênh bỗng nhiên giật mình.
Phản ứng đầu tiên là chắc chắn có nhầm lẫn!
Sao lại là Từ Dịch chứ?!
Nhưng trong đầu lại không khỏi nhớ lại rất nhiều chi tiết.
Từ Dịch nhỏ hơn anh ta hai tuổi, bình thường rất ngưỡng mộ Giang Mạch, chỉ cần Giang Mạch có mặt, cậu ta chắc chắn sẽ theo sau Giang Mạch, gọi Giang Mạch là "Anh Mạch", như thể Giang Mạch là anh trai của mình.
Còn Giang Mạch thì chưa bao giờ từ chối sự thân mật của Từ Dịch.
Có nhiều lần, Mạnh Viễn Sênh thấy Từ Dịch ôm cổ Giang Mạch, hoặc nằm trên lưng hắn, hai người rất thân mật.
Mà Giang Mạch giải thích là, Từ Dịch tuổi còn nhỏ, khá dính người, hắn coi Từ Dịch như em trai. Đối xử tốt với Từ Dịch cũng là vì Mạnh Viễn Sênh. Cho nên, dù là Mạnh Viễn Sênh cảm thấy không thoải mái, cũng chỉ cho rằng là do mình quá nhạy cảm.
Nhưng mà, anh ta thật sự quá nhạy cảm sao?
Nhưng như để bác bỏ ý kiến của anh ta, bên kia tiếp tục: "Tin hay không thì tùy! Dù sao thì tôi cũng không tin vào tình anh em! Dù sao Quan Vũ tuyệt đối sẽ không ôm Trương Phi tiến vào khách sạn!* ”
* câu này mượn hình ảnh Quan Vũ và Trương Phi trong “ Tam quốc diễn nghĩa” dù rất thân thiết, nhưng mối quan hệ của họ thuần túy là tình anh em, sẽ không bao giờ có những hành động thân mật như ôm nhau vào khách sạn.
Tiếng nói của người kia dần dần xa đi.
Mạnh Viễn Sênh cũng không để ý lắm, vội vàng đuổi theo muốn hỏi rõ ràng nhưng khi ra khỏi cửa hàng tiện lợi đã không nhìn thấy bóng người kia đâu.
Anh ta đứng ở chỗ đó, lưỡng lự một thời gian dài, cuối cùng vẫn chọn đi về khách sạn.
Cho đến khi anh ta rời đi, một cái đầu ló ra từ bụi cây bên cạnh .
Cố Tinh Thời:【Hừ! Cuối cùng cũng lừa được người! 】
Hệ thống hưng phấn xoa tay: 【 chúng ta cũng nhanh chóng theo sau đi, loại dưa lớn này nếu bỏ lỡ, nhất định hối hận cả đời! 】
Một người một hệ thống vội vàng đi theo Mạnh Viễn Sênh vào khách sạn.
Khi đến gần phòng Giang Mạch, trái tim Mạnh Viễn Sênh thắt lại.
Cho đến khi anh ta đến được cửa.
Cửa phòng không đóng lại, một tiếng rên rỉ ngọt ngào từ khe cửa truyền ra.
Giống như một chậu nước đá đã dội vào Mạnh Viễn Sênh.
Cả người anh ta rét run, thân thể không ngừng run rẩy. Sau đó đột nhiên đẩy cửa phòng ra.
Trên sô pha trong phòng, hai thân thể trần trụi chồng lên nhau.
Là hai người thân cận nhất của anh ta .
Nhưng giờ phút này, anh ta lại phảng phất không nhận ra bọn họ.
Lúc này, Từ Dịch đối diện với cửa phòng dường như nhận thức được điều gì đó, mở mắt và nhìn thấy Mạnh Viễn Sênh đứng im lặng, ngay lập tức giọng nói của cậu ta thay đổi: “Anh họ !”
Giang Mạch còn đắm chìm trong tình dục, trêu chọc nói: “Tiểu yêu tinh, em chỉ thích chơi loại kích thích này phải không?”
Sắc mặt Từ Dịch tái nhợt: “Không...…Không phải......”
Giang Mạch lúc này mới ý thức được không đúng, quay đầu lại nhìn thấy Mạnh Viễn Sênh ở cạnh cửa, thiếu chút nữa sợ tới hồn phi phách tán: “Sênh Sênh…Em, em như thế nào ở chỗ này!”
Cố Tinh Thời trốn ở ngoài cửa vừa vặn nhìn thấy một màn này.
Cậu tặc lưỡi chán ghét, sau đó không khách khí giơ điện thoại lên chụp mấy bức ảnh của Giang Mạch và Từ Dịch.
Mấy người trong phòng cũng không phát hiện ra sự tồn tại của cậu.
Từ Dịch ôm cánh tay Giang Mạch, nhẹ nhàng nói: “Anh Mạch, anh họ của em đã nhìn thấy rồi, nên đừng giấu anh ấy, chúng ta...”
“ Câm miệng! ”
Giang Mạch vội vàng đẩy cậu ta ra.
Khí lực của hắn hơi lớn, Từ Dịch bất ngờ không kịp đề phòng bị đẩy xuống đất, vừa tủi thân vừa nhục nhã : “Anh Mạch...”
Giang Mạch không để ý đến cậu ta mà vội vàng mặc quần áo vào, sau đó nói với Mạnh Viễn Sênh : “Sênh Sênh, em nghe anh giải thích...”
Hắn còn chưa nói xong, Mạnh Viễn Sênh giơ tay đã cho hắn một cái tát.
“Bang!”
Âm thanh sắc nét vang vọng trong phòng.
Cố Tinh Thời và hệ thống đồng thời:【 Wow ! ! ! ! 】
Khóe mắt Mạnh Viễn Sênh đỏ bừng, thân thể lung lay sắp đổ.
Cho tới nay, anh ta luôn nghe lời Gang Mạch, dù Giang Mạch có quá đáng đến đâu, anh ta cũng chỉ im lặng chịu đựng, đây là lần đầu tiên phản kháng Giang Mạch, trong sự lo lắng và sợ hãi, anh ta lại cảm thấy một chút niềm vui khi thoát khỏi sự ràng buộc.
Giang Mạch cảm thụ được trên mặt đau đớn, quả thực không thể tin được, Mạnh Viễn Sênh lại đánh mình!
Từ khi xuất đạo tới nay, hắn mọi chuyện đều suôn sẻ, bị người nâng đỡ nịnh nọt, còn chưa từng bị ai đánh chứ đừng nói đến người đánh hắn lại là Mạnh Viễn Sênh luôn ngoan ngoãn và nghe lời.
Hắn ta giận dữ, không kiềm chế được mà nói: “Cậu dám đánh tôi! Cậu nghĩ cậu là ai? Đồ ăn, quần áo đều là tôi cho cậu, thấy cậu ngoan ngoãn thì tôi mới cho cậu chút sắc mặt tốt thôi, cậu còn tưởng mình là bạn trai chính thức của tôi thật sao...”
Lời này nói ra vô cùng tổn thương, đến cả người đứng xem như Cố Tinh Thời cũng không chịu nổi.
Mạnh Viễn Sênh lại bất ngờ bình tĩnh lại: ‘’Anh nói đúng.''
Tất cả mọi người ngây ngẩn cả người.
Giang Mạch cho rằng Mạnh Viễn Sênh chịu thua, sắc mặt cũng dịu xuống. Nhưng ngay giây tiếp theo, Mạnh Viễn Sênh vặn mở bình giữ nhiệt trong tay, trực tiếp đổ cả bình cháo lên người hắn.
Giang Mạc: “ Mạnh Viễn Sênh!!! ”
Cố Tinh Thời suýt nhảy dựng lên: 【Quá đẹp trai !】
【Tôi quyết định rồi! Tôi muốn ký hợp đồng với anh ấy!】