Bên kia, Phó Lận Chinh, Hạ Tư Lễ cùng mấy nam sinh khác đang vây quanh Hạ Hành Dữ, khen ngợi trận đấu đầy sảng khoái hôm nay. Hạ Tư Lễ quay đầu nhìn thấy hai cô gái, liền cười nói: "Ơ, Âm Âm, em cũng đến à?"
"Vâng, em vừa ăn trưa xong trở lại trường thì Thiên Đường bảo anh Tư có trận đấu nên em qua xem."
"Thế nào? Hôm nay Dữ chơi tốt chứ?"
Hạ Hành Dữ cầm chai nước uống, yết hầu khẽ di chuyển, những giọt mồ hôi lăn qua cổ. Ánh mắt sâu thẳm của anh rơi thẳng vào Nghê Âm. Cô lập tức gật đầu, cười nói: “Tất nhiên là tốt rồi. Anh Tư, anh rảnh thì dạy em chơi tennis nhé.”
Cô không nhận ra, trong giọng nói của mình vô tình có chút làm nũng.
Bình thường, Hạ Hành Dữ không bao giờ lãng phí thời gian với người khác. Nếu cô gái nào khác nói vậy, chắc chắn anh chẳng buồn liếc mắt. Thế nhưng mọi người lại nghe anh nhẹ giọng đáp, giọng điệu ôn hòa: “Được.”
Quả nhiên, Nghê Âm là một ngoại lệ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT