Nghe lời Hạ Hành Dữ nói, trái tim Nghê Âm bất giác lỡ mất một nhịp. Gương mặt cô đỏ ửng như trái đào ngâm trong nước ấm, ngượng ngùng giải thích: “Không, không phải, chỉ là… Em hơi ngại thôi…”
Giọng anh trầm thấp, thoáng ý cười: “Hồi nhỏ em nghịch ngợm chọc anh sao chẳng thấy ngại?”
"..."
Cô lúng túng, không biết trả lời thế nào. Anh đưa cây kem đã bóc vỏ đến trước mặt cô, giọng nói trầm ấm, nhẹ nhàng hỏi: “Em còn thích cái này không?”
Cô nở nụ cười rạng rỡ, gật đầu, nhận lấy cây kem từ tay anh. Cắn một miếng, hương vị mát lạnh, mềm mại cùng vị thơm ngọt của khoai môn lan tỏa trong miệng. Đôi mắt cô cong lên, ánh sao lấp lánh trong ánh nhìn: “Mấy hôm nay ba mẹ không cho em ăn kem. Anh Tư đúng là tuyệt nhất!"
Cô mèo nhỏ tham ăn, vẻ thỏa mãn khi ăn được kem vẫn y như hồi bé. Khóe môi của Hạ Hành Dữ khẽ cong lên, một nụ cười thoáng qua rồi biến mất. Anh xách những thứ cô mang từ nhà họ Hạ về, nói: “Đi thôi.”
Chỉ vì một cây kem mà khoảng cách giữa hai người nhanh chóng được rút ngắn. Nghê Âm cảm thấy anh dường như vẫn giống như trước đây, không hề xa cách với cô.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT