Cố Tuyên Thanh hay tin muội muội qua đời khi đang an tọa trong thư phòng, tay lật giở từng trang sách.
Ban đầu, thần sắc hắn vẫn trầm lặng, tựa như chẳng gợn lên chút sóng nào. Gã sai vặt đứng bên chỉ nghĩ công tử của mình vô cùng bình tĩnh, chẳng hề đau lòng. Nào ngờ, ngay khoảnh khắc sau, một ngụm máu đỏ tươi từ miệng Cố Tuyên Thanh phun thẳng lên trang sách, khiến gã sai vặt kinh hãi thất sắc.
“Công tử...”
Cố Tuyên Thanh khẽ lắc đầu, giọng yếu ớt, “Có lẽ... đã uống quá nhiều dược trị chứng mất trí rồi…”
Lang trung từng nói trong người hắn có huyết bầm, dễ làm cho trí nhớ phai nhạt. Điều này hắn cũng chẳng lấy làm lạ.
Giờ đây, sắc mặt hắn đã thiếu đi vài phần huyết sắc, trong lòng lại dâng lên cảm giác xót xa mơ hồ mà chính hắn cũng không sao hiểu được. Cố Tuyên Thanh không rõ vì sao mình lại luôn dành cho Cố Phán Thanh một cảm tình sâu đậm đến thế, dẫu trong ký ức, hai người tựa hồ chẳng có mấy đoạn thân mật.
Có lẽ do chứng mất trí đã cướp đi đoạn tình cảm huynh muội thân thiết ấy, khiến tình nghĩa tuy mờ phai nhưng xúc cảm vẫn còn nguyên vẹn. Bởi thế, khi nghe tin muội muội tạ thế, cõi lòng hắn như bị khuấy đảo, thống khổ mà không cách nào lý giải.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT