Bởi vì đôi mắt không còn nhìn thấy, thế nên Chúc Vụ không thể biết được thời gian bên ngoài trôi qua thế nào.
Thân thể nàng dần dần lạnh ngắt, cái lạnh như rét buốt đang xâm chiếm từng tấc da thịt, vượt quá sức chịu đựng của cơ thể.
Có lẽ, vì quá khao khát hơi ấm.
Rất nhanh, Chúc Vụ nghe thấy tiếng lửa bập bùng cháy trên đầu ngọn đuốc, tiếng lửa réo rắt đập vào không khí gần bên khuôn mặt nàng.
Là tiếng khóc nghẹn ngào của Trầm Hương, “Ô ô… Tiểu thư… Cuối cùng cũng tìm được người…”
Chúc Vụ vẫn không thể mở mắt, nhưng nàng nghe thấy rất nhiều tiếng người xung quanh.
Khi nàng tỉnh lại, đã thấy mình nằm trong căn phòng quen thuộc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT