Thập Niên 70: Mẹ Kế Cưng Sủng Tiểu Nhãi Con

Chương 52


2 tuần

trướctiếp

Không nói đến thâm thúy như thế nào, nhưng chắc chắn là đủ để đánh lừa người thường.
Sau khi vào đại học ở kiếp trước, cô ấy đã dựa vào việc bán những món đồ thủ công mỹ nghệ tinh xảo này trên mạng để kiếm tiền học phí và chi phí sinh hoạt sau này.
Đàn ông phải đi làm, và hầu hết những người ở chợ là phụ nữ, người già và trẻ em.
Vì thế khi Tô Hân Nghiên đưa ra những món thủ công tinh xảo này, ngay lập tức chúng đã thu hút những ánh nhìn của rất nhiều cô gái và những nàng dâu.
Dù hầu hết mọi người có cuộc sống vất vả nhưng phụ nữ luôn yêu cái đẹp.
Đặc biệt là những người sẽ đến hội chợ, ngoại trừ một số người chỉ đơn thuần là xem náo nhiệt, thì nhiều người vẫn đến với ý định tiêu tiền mua sắm nên còn dư chút tiền.
Bây giờ ngay khi nhìn thấy món đồ mình thích, lập tức có người đến lấy và hỏi giá.
Tô Hân Nghiên cười híp mắt báo giá : "Đầu hoa hai phân tiền một cái, năm phân tiền thì ba cái, mũ rơm năm phân tiền , rổ trúc tám phần tiền một cái, chiếu mao một đồng tiền, hộp đựng kim chỉ thì hơi đắt hơn một chút, một đồng hai mao một cái, nếu ai đã chọn được vật thích hợp lấy đồ và đưa tiền cho tôi."
Cô báo giá cả vẫn tính là tiện nghi, hơn nữa có rất nhiều thứ trong này được làm từ vải cần bố phiếu, rất nhiều nhân nghe thấy tốt, thì có chút ý động.
Muốn mua.
Một trong những cô gái trẻ ngồi xổm trước gian hàng cầm trên tay hai bông hoa cài đầu nhưng trông có vẻ rất xoắn xuýt.
Mua một cái , nhưng cái khác cũng yêu thích, mua hai cái , lại cảm thấy có thể hay không quá nhiều tiền? Hơn nữa nếu mua ba cái có thể rẻ hơn chút, vậy có hay không nên mua ba cái?
"Chị gái xinh đẹp, chị xem bông hoa này đi thật đepk."
Tiểu Tại Tại đang cầm một bông hoa màu vàng ra hiệu trên đầu cô gái trẻ, giọng điệu ngây thơ đầy chân thành.
"Đảm bảo xinh như cô tiên!"
"Có thật không?" Chị gái trẻ tuổi được khen có chút hài lòng, gò má ửng đỏ, đáy mắt lộ ra nụ cười mừng rỡ: "Tiểu muội muội, em giúp tỷ tỷ nhìn, trong hai cái này cái nào đẹp hơn?"
Cô ấy đang nói về hai bông hoa cô ấy vừa chọn, một màu xanh và một màu đỏ, cả hai đều là màu tươi sáng.
( Hai ngày nữa mình sẽ đến thị trấn để lấy giấy chứng nhân kết hôn và chụp ảnh cưới với anh Trụ Tử.
Mình phải ăn mặc thật đẹp.
)
Tiểu Tại Tại nhìn chằm chằm mặt của đối phương , đôi mắt to sáng ngời tràn đầy hồn nhiên, nói: "Cái nào cũng đẹp, chị là cô dâu xinh đẹp nhất mà Tại Tại từng gặp."
Câu này có thể nói là đốn tim bao cô gái trẻ.
Cô lúc này móc ra một xếp tiền hào đếm, đưa cho Tô Hân Nghiên: "Đồng chí, ta muốn ba cái đầu hoa này."
Tô Hân Nghiên tiếp nhận tiền, nhanh nhẹn tìm năm phần trả lại: "Đây là tiền thừa của em."
Cô gái trẻ vui vẻ bước đi với tiền và hoa cài đầu.
Có người mua đầu tiên rồi, những người khác nguyên bản có chút do dự hiện đã không còn, vội vã bỏ tiền mua vật mình muốn.
Dù sao chỗ bán hàng cũng chút ít đồ này, nếu như bị người khác mua hết, mình khả không phải không mua được sao?
Quầy hàng của Tô Hân Nghiên đột nhiên náo nhiệt hẳn lên.
Trong số đó, điều này cũng bởi vì đồ vật trong nhà cô tinh xảo hơn nhiều so với những thứ khác, thậm chí cùng một chiếc giỏ làm bằng tre, cô có thể làm ra những mẫu khác nhau.
Với mức giá tương đương này, ai mà không thích sắm thêm những món đồ đẹp?
Chưa đầy hai giờ đồng hồ, Tô Hân Nghiên đã bán hết tất cả những đồ mà mình mang đi.
Cuối cùng chỉ còn dư lại tấm chiếu lót để hàng hóa, còn có cái ba lô không, liền không còn những khác.
À, họ cong có thêm một sấp tiền lẻ.
Không dám ở bên ngoài quang minh chính đại đếm tiền, Tô Hân Nghiên dự định chờ về nhà lại tính toán xem ngày hôm nay kiếm lời bao nhiêu.
Cô cẩn thận thu tiền, lấy ra một hào, lắc lắc trước mặt Tiểu Tại Tại: “Con muốn ăn gì, mẹ mua cho con.”
"Muốn kẹo đường!" Tiểu Tại Tại lập tức tích cực hưởng ứng.
Bé còn không chỉ yêu cầu bản thân: "Tại Tại cũng mua cho ca ca, bà nội, mà còn kẹo dồi, hạt dưa chiên, và kẹo hạt dẻ."
"Được thôi." Tô Hân Nghiên buồn cười vò vò đầu nhỏ nữ nhi, sau đó vung tay lên, hào khí vạn trượng: "Thỏa mãn ngươi!"
Ngày hôm nay kiếm lời tiền, tiểu Tại Tại cũng ra lực, vậy nên cũng phải thưởng cho bé con một chút.
Đây là lời khẳng định thành quả lao động của bé.
Kẹo dồi, hạt dưa chiên, kẹo hạt dẻ mua rất dễ, nhưng phải đợi người bán đường là xong kẹo mới có.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp