Yên tĩnh một lát, Chu Mạn Nương mới nhớ tới mục đích của chuyến đi này .
Nàng ấy liếc nhìn nha hoàn bên cạnh, nha hoàn hiểu ý đem hộp gấm được đóng gói tinh xảo đưa qua.
" Đây là hương cao do chính tay tiểu nữ làm". Chu Mạn Nương cố lấy dũng khí nhìn về phía Ôn Nguyệt Thanh: “Có tác dụng làm đẹp da, bên trong còn có chút thuốc mỡ, hương hoàn được làm thủ công, không thể so với đồ được bán ở bên ngoài..."
Trong lòng nàng ấy thấp thỏm lại thấy Ôn Nguyệt Thanh mở hộp gấm trước mắt ra nhìn.
Chu Mạn Nương thận trọng, biết nàng lễ Phật, hương cao, hương hoàn, được điều chế hoàn toàn từ đàn hương, hơn nữa không chỉ có đàn hương, mà còn nhiều hương liệu khác, mùi thơm rất thanh nhã, lưu hương lại lâu.
Ôn Nguyệt Thanh nhẹ giọng nói: “Cảm ơn, ta rất thích.”
Chu Mạn Nương nghe vậy vui mừng không thôi, cười đến cực kỳ ngọt.
Ôn Nguyệt Thanh nhẹ nhàng nói: “ Sự việc xảy ra trong cung yến, Chương Ngọc Lân vẫn luôn muốn tự mình đến xin lỗi cô nương."
Chu Mạn Nương hơi giật mình, ký ức ngày hôm đó lại hiện lên, khuôn mặt nhỏ trắng bệch.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT