Trói Duyên Buộc Mệnh

chap 5 Trói Duyên Buộc Mệnh


2 tuần

trướctiếp

Chap 5  Trói duyên buộc mệnh

Sáng hôm sau!

Từ Thanh tỉnh dậy thì không thấy anh đâu, cô cũng không nghỉ nhiều mà đi vệ sinh cá nhân. Cô xuống lầu thì thấy anh đang đứng trong bếp nấu ăn, anh thấy cô thì lên tiếng nói.

“Bây giờ còn sớm em ăn một chút đi, rồi hãy đi”

Cô đưa mắt nhìn đồng hồ trên tay thì thấy đúng thật là vẫn còn sớm, cô đi lại bàn ngồi xuống, anh thì cũng đem đồ ăn ra. Hai người vừa ăn, vừa luyên khuyên vài câu.

Bữa ăn kết thúc

 

Từ Thanh đi ra cửa mang giày vào, nhưng cô có chút khựng lại cảm giác như hôm nay mang giày êm chân hơn hôm qua. 

Ngô Trấn Phú thấy cô như vậy liền hỏi

“Em sao vậy?”

“Không sao! Chúng ta đi thôi sắp muộn rồi” Từ Thanh đáp

Hai người ra ngoài xe, anh mở cửa xe cho cô, chắn thành xe cho cô.

Đang lái xe thì anh hỏi 

“khi nào xong việc, thì gọi cho anh, anh đến đón em”

“Được, tan làm em sẽ gọi”

Một lúc sau cũng đến văn phòng luật của cô, anh bước xuống xe mở cửa cho cô rồi nhẹ nhàng đưa tay lên chỉnh tóc cho cô “em vào đi, có gì cần thì gọi cho anh”

Cô đi vào, anh cũng lái xe đến tập đoàn của mình, vừa bước vào cửa, thư ký của anh vẫn như ngày thường mà thông báo lịch trình hôm nay cho anh.

“Thư Ngô Tổng hôm nay anh có cuộc hợp lúc 8 giờ. 11 giờ có một buổi ký hợp đồng với Ngụy Tổng”

NgôTrấnlà  nghe vậy liền nhíu mày “Ngụy Quốc An?”

“Vâng ạ”

“Hủy!”

“Sao ạ?”

“Tôi bảo hủy, không nghe rõ sao?”

Bên Từ Thanh lúc này cũng đang dùng bữa với khách hàng của mình, thì Ái Nhiên từ xa đi tới, dùng giọng giễu cợt mà nói với cô

“Luật sư Từ cũng đủ tiền vào đây dùng bữa sao?”

Từ Thanh không bận tâm gì đến Ái Nhiên, Từ Thanh chỉ lo ký hợp đồng với khách hàng của mình, ký xong thì cô cũng đi lướt qua Ái Nhiên, xem cô ta như không khí mà không thèm bận tâm tới.

Ái Nhiên thấy vậy liền tức giận mà nói

“Từ Thanh cô có đủ tiền thanh toán không? Hay là để tôi thanh toán thay cô nhé?”

Từ Thanh nghe những lời Ái Nhiên nói liền dừng lại, cô xoay người lại mà bước tới gần Ái Nhiên, giọng Từ Thanh không cao không thấp nói

“Làm người tình của người khác, mà cũng có đủ tiền thanh toán cho tôi sao?”

Ái nhiên nhiên nghe vậy liền tức giận mà giơ tay lên tát Từ Thanh. Nhưng Từ Thanh đã phản ứng nhanh hơn liền chụp tay của cô ta lại.

Từ Thanh siết chặt cổ tay Ái nhiên gằng giọng nói “xem ra cô vẫn chưa xem tin tức nhỉ?”

“Gì cơ?”

Từ Thanh cười nhếch mép mà nói vào tai Ái Nhiên “Chỉ lo ân ái trên giường mà không thèm xem tin tức luôn sao?”

Từ Thanh vừa nói dứt câu liền đẩy Ái Nhiên  ra và quay người rời đi.

Ái Nhiên nghe Từ Thanh nói vậy liền lên mạng xem, thì cô ta liền sửng sốt đến mức đứng không vững, khi đọc được tin Ngụy Gia đang trên bờ vực phá sản, và hình ảnh của Ngụy Quốc An và cô ta ân ái tràn lan trên các trang mạng. Bị vô số người lên tiếng chửi rủa.

----

Ngô Trấn Phú đang ngồi trong phòng làm việc của mình thì anh chợt nhận ra đã gần 17h rồi, sắp tới giờ tan làm của Từ Thanh nên anh vội gác lại công việc dang dở của mình rồi cầm áo đi đến đón cô.

Ngô Trấn Phú vừa xuống tới sảnh, thì Ngụy Quốc An liền lao đến chỗ anh, anh nhíu mày đứng xa Ngụy Quốc An vài bước.

Hắn ta lắp bắp chữ được chữ mất nói không thành câu

“Ngô… Tổng… anh có thể xem xét lại bản hợp đồng của tôi không?”

Mặt anh lạnh như băng đáp “Không thể!”

“Phiền anh tránh đường! Đừng làm mất thời gian của tôi!”

Anh không nhanh không chậm đi lướt qua hắn ta.

-----

Ngô Trấn Phú đang đợi trước nơi làm việc của Từ Thanh, lúc này cô vừa ra khỏi cửa cũng đã nhìn thấy Ngô Trấn Phú. Cô đi thật nhanh về phía của anh. Anh  thấy cô đến liền cười nhẹ rồi đưa tay lên xoa đầu cô.

“Hôm nay em làm có mệt không?”

“Chỉ có một chút thôi”

Hai người lên xe rồi về nhà.

Khi vừa về đến nhà Ngô Trấn Phú vội cởi giày rồi chạy lên lầu, cô thấy vậy thắc mắc hỏi anh.

“Anh làm gì mà gấp vậy?”

“Anh lên lầu chuẩn bị nước ấm cho em tắm. Trời dạo này hơi lạnh rồi.”

“Không cần phiền vậy đâu, em thấy trời cũng không lạnh lắm!”

“Nhanh thôi! Cũng không mất quá nhiều thời gian”

Ngô Trấn Phú liền chạy lên lầu, cô nhìn bóng lưng anh rồi cười nhẹ, cô cúi người xuống cởi giày ra thì liền nhìn thấy, dưới đế giày của mình được lót thêm một miếng cao su, cô nhìn kỉ hơn rồi mỉm cười (cũng nhờ có miếng cao su này mà mình đi nhiều không có cảm giác đau chân)

Anh đi xuống thấy cô đang ngồi đó, anh tiếng lại gần lên tiếng hỏi

“Hôm nay em lại bị đau chân sao?”

“Không có! Hôm nay đi rất êm chân. Là anh lót vào cho em sao?”

Ngô Trấn Phú quay người vừa đi vào bếp vừa trả lời

“Ừm! Anh sợ em đi nhiều sẽ đau chân nên đã lót vào cho em.”

Sau đó anh lên tiếng hỏi tiếp

“Em muốn ăn gì? Anh nấu cho em.”

Từ Thanh cũng đi về hướng anh rồi đáp

“Để em nấu cho, anh vừa mới đi làm về còn vào bếp làm gì?”

“Vậy em vừa mới đi đâu về?” 

Cô nghe câu trả lời của anh thì có chút khó hiểu mà nhìn anh. Anh  lại nói thêm

“Em cũng mới đi làm về đó thôi! Vậy còn muốn vào bếp làm gì?”

“Em…”

“Anh hỏi em muốn ăn gì? Em chỉ cần trả lời anh là được rồi.”

Cô chỉ im lặng mà nghe anh nói, cô nhẹ nhàng đáp lại

“Em muốn ăn phở”

“Được! Em lên tắm trước đi,  tắm xong thì chắc là anh cũng nấu xong rồi đấy!”

Cô nghe vậy cũng xoay lưng lên phòng tắm.

Một lúc sau!

Cô tắm xong xuống, anh cũng vừa lúc nấu xong và dọn ra, anh đưa tô phở qua cho cô. 

Cô nhận lấy, để ý thấy cô có chút chần chừ anh hỏi

“Em không ăn được hành sao?”

Từ Thanh  không trả lời chỉ gật đầu, anh thấy vậy liền vớt hành từ tô của cô sang tô của mình, anh vừa làm vừa nói “anh không biết, em không ăn được hành, lần sau anh sẽ để ý hơn”

Cô cười rồi đưa tay lên xoa đầu anh rồi hỏi

“Từ trước đến giờ, anh yêu ai cũng đều chu đáo như thế này sao?”

“Anh cũng không biết nữa, ngoại trừ em ra, anh cũng chưa từng yêu ai”

Cô  bất ngờ mà nhìn anh “ thật hay đùa vậy? Anh tài giỏi như vậy mà vẫn chưa từng yêu ai sao?”

Anh chỉ im lặng nhìn cô mà gật đầu

Ăn bữa tối cũng xong thì cả hai lên phòng, anh thì đi tắm, cô thì xem lại một vài tài liệu của công việc hôm nay.

Lúc anh tắm ra thì thấy cô đã ngủ, anh nhẹ nhàng nằm lên giường rồi choàng tay ôm cô vào lòng, anh hôn nhẹ trên tráng cô “Thanh Thanh anh yêu em!”

Cô cảm nhận được hơi ấm cũng đưa tay ôm lại anh (Ngô Trấn Phú! Hình như em cũng đã yêu anh!)

Từ nãy giờ cô chưa ngủ chỉ là thấy anh ra nên giả vờ ngủ thôi!

 

 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp