Thời gian qua tốc độ máu chảy càng nhanh hơn dưới cơn mưa trở, Landen không biết mình đã chịu đựng bao lâu, chờ đến lúc anh tìm về lý trí của mình, thì trong lòng anh đang ôm lấy cơ thể lạnh băng của Isidor.
Sau cơn thỏa mãn cực hạn, chính là cơn buồn nôn và sự tự trách làm Landen muốn nôn mửa, hắn ôm lấy Isidor, thấp giọng run rẩy gọi tên ông, thân thể ông ấy đang dần trở nên lạnh bất thường, đây là biểu hiện của tử vong khi đã mất máu quá nhiều.
Landen cầm tay ông, không ngừng xoa nắn, ý đồ đem ấm áp từ người mình truyền qua người ông. Anh ôm lấy mặt Isdior, như muốn dùng tay cố gắng ngăn cản màu hồng thuận biến mất trên khuôn mặt. Thanh âm của anh không thành điệu, khàn khàn giống cây dương cầm cũ kỹ sắp sụp đổ, khác với thanh âm trong veo thường ngày
Anh ôm lấy thi thể người bạn thân, thống khổ và hối hận kêu thảm như con thú tới tuyệt cảnh, bàn tay run rẩy che vết thương của Isidor, nơi đó đã không còn dấu hiệu của mạch đập.
“Isi! Isi anh tỉnh lại, anh nhìn tôi, anh tỉnh lại! Con gái của anh còn đang chờ anh, con bé chỉ còn anh thôi, anh mau tỉnh lại đi!”
Không có tác dụng, bằng hữu của anh sẽ không còn trả lời anh, bởi vì tội lỗi không thể tha thứ của anh.
“Cha ơi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT