Thẳng đến khi dòng máu tươi thơm ngát ấm áp tràn vào trong miệng ta, giội tắt ngọn lửa thống khổ đáng ghét kia, ta mới ý thức được ta đã khát đến mức nào. Như kẻ nghiện không còn thuốc chữa, mùi của Adele là thứ methadone duy nhất có thể xoa dịu ta.
Tiếp tục như vậy nữa ta không cần nghĩ liền có thể đoán được kết cục của mình, không cần động tác dư thừa, chỉ cần Adele rời khỏi ta, ta sẽ nhanh chóng suy yếu.
Ta ôm em chạy trốn từ Florence trong tiếng ca Trung Quốc còn văng vẳng bên tai, đầu em dán bên lồng ngực trái trống rỗng của ta, một loại dồn dập như ảo giác đang muốn bung ra từ trong thân thể cứng rắn lạnh lẽo. Lần đầu tiên, ta gần như muốn chết chìm trong ảo giác, hô hấp mất đi quy luật, giống như nước biển sôi trào theo mùi em tiến vào lá phổi của ta.
Ta ôm lấy em, cứ như tù nhân tuyệt vọng đang cầu khẩn lòng nhân từ của thẩm phán.
Adele dưới trạng thái khát khô rất có lực công kích, mất đi tác dụng ngăn chặn của sương mù, em hung ác gào thét với ta, cảnh cáo ta cách xa em và con mồi của em xa một chút, rõ ràng như vết xương vỡ đang chầm chầm khôi phục trên tay ta.
Không có đủ máu tươi chống đỡ, vết thương của ta hồi phục rất chậm, nhìn bề ngoài đã không có khác biệt, nhưng bên trong vẫn nát tươm.
Máu tươi mài mòn nóng nảy của em, cũng mang đi biểu cảm tươi sáng trên mặt em đi. Ta thất vọng nhận ra dường như chỉ trong trạng thái mất khống chế mới có biểu cảm thay đổi, những lúc khác biểu cảm không hề thay đổi, chí ít ta chưa từng thấy dáng vẻ em vui vẻ mỉm cười.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT