Tôi ngồi trên ghế sofa trong đại sảnh, nhìn xem những tia sáng mờ ảo của Volterra tràn vào từ cửa sổ đá trên đầu, không khí cũng tỏa ra chút hơi nóng. Tia sáng ở đã tạo ra một kết cấu khác biệt trong tòa thành cổ xưa u tối này, các bức tường đá xung quanh càng thêm dày hơn còn mang theo cảm giác cũ xưa.
Heidy mới vừa qua, đưa cho tôi một chiếc áo choàng phòng ngừa. Theo như cách nói của cô ấy, vĩnh viễn không thể biết được ánh nắng của Volterra, ai cũng không biết một giây sau tôi có thể lại tỏa sáng lấp lánh lên hay không, hù chết một đống con người xung quanh. Mặc dù tôi cảm thấy thật ra không cần thiết, trang phục mùa đông đã đủ dày để che phủ tôi.
Ta khoa tay một chút, cái áo choàng này có thể dài đến mắt cá chân tôi, kiểu dáng cực kỳ tương tự cái của Alec và Jane, giống như chỉ sửa đổi một chút nhỏ xíu.
Nhưng màu sắc thì sáng hơn của Alec, cùng màu với đồ của Serraus.
Màu sắc áo choàng trong Volturi được phân chia như dấu hiệu của địa vị, nếu như tôi nhớ không nhầm, màu quần áo của thủ vệ đứng sau ba trưởng lão và Catherine, chỉ có Alec, Jane và Chelsea. Sau đó chính là Serraus và Demetri với màu xám đậm, bây giờ thêm tôi.
Thời điểm tôi nhận được nó rất kinh ngạc, không nghĩ tới Heidy sẽ cho tôi một chiếc áo choàng có màu này. Nó thoạt nhìn đang ám chỉ tôi, làm tôi mơ hồ cảm giác có gì đó không đúng, nhưng lại không nói được chỗ nào có vấn đề, thế nhưng đây tuyệt đối không phải quần áo có thể tùy tiện lấy ra cho người khác mượn, cho nên Heidy nhầm sao?
Vị ngọt lạnh trên người Alec vĩnh viễn thành thật hơn bước chân hắn rất nhiều, tôi thuạn theo mùi nghiêng đầu, như dự liệu thấy được thiếu niên đã mặc áo choàng đứng lặng sau lưng tôi. Ánh mặt trời không với tới vạt áo hắn, hắn đen như một giác mộng không có màu sắc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play