Ta rất ít nhớ lại thời gian làm nhân loại của mình, đó thực sự quá xa xôi quá thống khổ, tựa như mờ ảo như đời trước của ta, vì vậy ta có khuynh hướng lãng quên chúng.
Thời gian ta và chị làm con người rất ngắn, chỉ mười sáu năm mà thôi, trong đó sợ rằng có mười lăm năm đều dưới bóng ma kỳ thị là quái vật. Cho nên thời điểm chủ nhân Aro chuyển biến chúng ta, ta rất nhanh chóng không chút quyến luyến vứt bỏ sinh hoạt trước kia cũng quên đi hoàn toàn.
Cuộc sống của con người và thời gian với ta mà nói chưa từng có giá trị, duy nhất còn có thể được ta nhớ lại, chính là khung cảnh cuối cùng ta và chị cũng bị đám người quá mức sợ hại năng lực của chúng ta phán xét buộc lên cọc gỗ thiêu chết.
Ngọn lửa đầy đau đớn ùn ùn kéo đến thực thể hóa năng lực của ta và chị, trở thành chút ký ức cuối cùng khi còn là con người của ta, cũng đặt vững nỗi sợ vĩnh hằng với lửa trong ta. Cho nên tham gia hành động thẩm vấn, xưa đến nay ta đều không động thủ xử lý hài cốt tội phạm, những ánh sáng và nhiệt độ bập bùng kia luôn làm ta không tự chủ hồi tưởng lại buổi tối tựa như địa ngục đó.
Trên thực tế tất cả ma cà rồng đều sợ lửa, chỉ là triêu chứng của ta càng khắc sau một chút. Đối với ta nhược điểm này, ta luôn toàn lực che giấu, ngoài trừ chị gái và chủ nhân Aro thì không còn ai biết. Bởi vậy cho tới tận bây giờ, hiệu quả rất tốt.
Thời gian đã trôi qua hơn một nghìn năm, ta coi như ngoài ngọn lửa ra, không có bất kỳ vật gì có thể làm ta e ngại lùi bước, cho đến khi Adele xuất hiện.
Em tựa như ngọn lửa lớn bốc cháy tận trời từ nghìn năm trước đó, đem ta ép ta phải tháo chạy đến không còn chút sức đánh trả nào, vẫn còn thờ ơ lạnh nhạt đứng xem quân lính của ta tan rã.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT