DƯƠNG LIỄU ĐÀN CHIA LY

Chương 2


2 tuần


Gà trống trong sân mặt trời chưa lên hết đã gáy vang , Hiền Uyển bị tiếng gà gáy đánh thức , vội trở mình trong ánh ban mai dịu nhẹ của mùa xuân . Dáng người mảnh mai như hòa cùng vẻ yên bình của bếp . Mái tóc dài đen , buông nhẹ sau lưng , lấp lánh dưới ánh nắng sớm . Trên gương mặt là đôi mắt phượng long lanh ẩn chứa nét dịu dàng . Bàn tay bà khéo léo vớt từng sợi mỳ mảnh , đặt vào bát sứ trắng ngà . Mùi thơm thanh nhẹ từ nước mỳ bốc lên , hòa cùng hương đào len lỏi từ khung cửa . 

  Dù thuyền sắp phải ra khơi , Triêu Hoàng vẫn trầm ngâm thưởng thức nốt  bát mỳ  với nương tử . Dưới ánh ban mai , nét cương nghị trên mặt ông trở nên mềm mại , không có sự nhau nhó như ở trên thuyền chài . Trò chuyện với nương tử một lúc , ông mới chịu rời đi .

 Lúc này nha đầu cũng lơ mơ tỉnh dậy , tiếng gà gáy vẫn còn vang vọng đâu đây . Nàng vội vã ăn hết bát mỳ , rồi hớn hở chạy ra sau nhà vặt đào chín thơm cho mẫu thân cùng thưởng thức. 

Những quả đào chín trên cây như những viên ngọc sáng lấp lánh trong sương mai , quả nào quả lấy đều căng mọng màu hồng rực rỡ , điểm xuyết những đốm đỏ tươi như mâm xôi ngọt ngào . Quả đào mềm mại và mượt mà , hơi ấm của chúng hòa quyện với hơi thở nhẹ nhàng của gió . Thư Nhan đã đợi từ lâu mới có được khoảng khắc này đây , mỗi cái chạm đều giống như lời hứa hẹn vào năm sau 

Nàng và mẫu thân cùng ngồi dưới tán cây xanh mát , ánh nắng xuyên qua kẽ lá tạo nên những đốm sáng lung linh trên mặt đất . Nha đầu leo trèo chọn vài quả trên cây , hơi nghiêng đầu nhìn mẹ hào hứng cười 

" Đào nhà mình năm nay được mùa, Nhan nhi lại có nhiều quả ăn rồi " . Hiền Uyển xoa xoa quả đào nữ nhi hái cho 

 Dư Nguyệt ( đích nữ nhà họ Liễu , tỷ tỷ kết giao với tiểu nha đầu )  đẩy cổng , lớn giọng gọi Thư Nhan ra gốc đa đầu làng 

[Diễn biến khác ở triều đình ] 

Dưới ánh sáng những ngọn đèn lòng treo cao , đại sảnh triều đình toát nên vẻ u ám mà nghiêm trang .  Người ngồi trên cao đài kia là hoàng thượng , người quyền cao nhất Vĩnh Thành quốc , người mang trong mình vẻ u sầu 

" Thái tử Vân Quân , trước sự chứng kiến của các đại thần , ngươi có lời gì biện minh cho tội danh tham ô mà ngươi bị cáo buộc? " . Hoàng thượng xoa thái giương , nghiêm giọng 

 " Phụ hoàng , xin người điều tra lại !  Những cáo buộc này là có người cố ý hàm hại nhi thần " 

  Đại Lý ( quan triều )  đứng lên , giọng sắc bén " Bệ hạ , thần đã điều tra rất kỹ lưỡng , chứng cứ cũng đã có đủ . Thái tử lạm dụng chức quyền , chiếm đoạt của cải của dân chúng , ngang nhiên mà tăng thuế , gây tổn hại đến triều chính '' 

 Ánh mắt của Thái tử sao lại nhiều nỗi oan đến thế ? Các dân thần mà ngài từng một tay nâng đỡ nay lại phản bội lòng tốt của ngài . Đại Lý dâng tấu chương do dân trong triều tự tay viết , hoàng thượng đọc xong thì bực bội vất bản tấu 

" Thái tử , ngươi còn không xem dân thần của trẫm cáo trạng ngươi thế nào !  " 

Hoàng thượng rời khỏi ngai , ngài đứng dậy tuyên bố tước bỏ danh vị của Thái tử Vân Quân , vị trí sẽ được chuyển giao cho nhị hoàng tử Vân Nhạc 

  Vân Quân lòng đau nhói nhìn nhị hoàng tử nhỏ mà cười lớn “ Vân Nhạc ?  Đệ còn nhỏ mà các người còn muốn bóc lột đệ ấy sao ?  Lòng của các người bị chó tha rồi sao ? ”

 

  Thường thì Thái tử sẽ phải xử lí việc triều chính từ khi nên ngôi , không có thời gian để nghỉ ngơi , nếu công bằng minh bạch quá các triều thần sẽ lấy làm mối nguy mà tiêu hủy . Nay Vân Nhạc mới 13 tuổi , sao chịu được áp bức ?  

Vậy mà nhị hoàng tử lại quỳ xuống , lòng kiên định '' Nhi thần xin nhận trọng trách này , nhi thần sẽ làm tròn được bổn phận mà phụ hoàng giao . Chỉ xin phụ hoàng tha cho Vân Quân " 

  Hoàng thượng liếc Vân Quân rồi cũng gật đầu đồng ý , chỉ là tội chết có thể tha nhưng tội sống thì khó . Vẫn là tình phụ tử , ông vẫn phế người làm dân thường cho người mang của cải theo ,phóng túng ngài lần cuối

" Ta mong nhị hoàng tử sẽ kế thừa vị trí Thái tử với sự chính trực , công tâm để vương triều có thể bước vào thời kì thịnh vượng mới '' 

  Cảnh tượng trong đại sảnh lặng lẽ , mọi ánh mắt đều đổ dồn vào nhị hoàng tử , người mà sau này sẽ gánh vác trọng trách lớn , người mà họ phải kiêng rè 

[ Thư Nhan ] 

Nhóm Thư Nhan , Thành Minh,  An Mặc và Dư Nguyệt tụ tập quanh gốc đa lớn ,ở giữa là cái nồi đen xì . Bọn nhóc chơi tù xì bôi nhọ nồi , tiếng cười khúc khích xen lẫn sự tranh cãi vui vẻ vang lên làm bầu không khí rộn ràng . 

  Thư Nhan nghịch ngợm , cười tươi khi ra dấu tay nhanh như chớp . Thành Minh và An Mặc lần nào cũng thua 2 đứa nhóc , mặt ngán ngẩm không phục . Thành Minh cúi mặt , chấp nhận số phận của kẻ thua cuộc để nha đầu bôi một vệt nhọ dài trên trán . 

  An Mặc sau vài lần thua đã bắt đầu kháng cự , nhưng vẫn chẳng thoát được bàn tay của 3 đứa nhóc kia . Dư Nguyệt khi thua thì mím môi chịu trận , rồi cười khi thấy mặt mình biến thành quái thú rừng sâu .

 Bóng cây đa che rợp một vùng đất , làn gió nhẹ đưa đẩy làm dịu cái nắng ban mai , và những tiếng cười vang dưới gốc đa như hòa vào nhịp thở của buổi sáng bình yên 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play