Thập Niên 70: Đẹp Trai Tàn Bạo Và Thiên Kim Mỹ Nhân: Mở Đầu Cuồng Xé Cực Phẩm

Chương 12


1 tuần

trướctiếp

“Có sức lực chính là tốt, nếu đã quyết định, tôi cũng không nói nhảm, người nhà này đều đã mất, trước khi chết để cho chúng ta đại đội bán, cống hiến cho trong thôn, cho nên tôi cũng không muốn lấy nhiều của mấy người các cháu, nhà mái ngói 3 gian, 200 đồng, có thể sang tên.”

Nếu không phải do nhiều tiền, đã sớm bị người trong thôn mua.

Đương nhiên cũng có người ghét bỏ người đã chết, không muốn mua.

Tần Sương nghĩ nghĩ, 200 đồng cũng có thể, dù sao đầu năm nay ngói không rẻ, còn không dễ lấy được.

Sau đó nhìn về phía Vu Viên Viên và Mục Nghiệp Kiêu nói: “Căn nhà này tôi bỏ tiền ra mua, hai người các cậu coi như là khách thuê của tôi, tùy tiện cho thuê một phòng là được, hai cậu xem có được không?”

Vu Viên Viên: “Có thể.”

Mục Nghiệp Kiêu: “Đồng ý.”

Thấy hai người không có vấn đề, Tần Sương cũng lười ở lại điểm thanh niên tri thức, trực tiếp nói: “Chú đội trưởng, khi nào thì chúng ta sang tên?”

“Bất cứ lúc nào.”

Sau đó quay đầu nói với đội trưởng thanh niên tri thức: “Ba người bọn họ đi theo tôi, còn lại cậu cứ sắp xếp, nhất định phải nói rõ tình hình bên này với bọn họ, còn có quy củ cũ, ngày mai nghỉ ngơi một ngày, ngày mốt sẽ bắt đầu làm việc.”

“Đã biết, chú đội trưởng.”

Bên này sau khi sắp xếp xong, đại đội trưởng để cho bọn họ lên máy kéo, trực tiếp giúp bọn họ đưa hành lý qua đó.

Dù sao 200 đồng người ta cũng bỏ ra, ông ấy cũng không thể keo kiệt như vậy.

Nhìn bọn họ rời đi, những thanh niên tri thức khác đều ghen tị, 200 đồng nói xài là xài, cũng không chớp mắt.

Nhưng người ta có tiền cũng là người ta, bọn họ vẫn là an tâm ở điểm thanh niên tri thức thì tốt hơn.

Ôn Tuyền thấy năm nữ thanh niên tri thức vừa đến ba người đã rời đi, cũng không có suy nghĩ gì.

Dù sao đi ra ngoài ở không chỉ có bọn họ, anh ấy đã quen rồi.

Sau khi thanh niên tri thức còn lại vào, sắp xếp phòng ở xong thì mặc kệ.

Xế chiều hôm nay anh ấy đặc biệt được phê chuẩn nghỉ phép, chính là vì kêu anh ấy đi sắp xếp cho đám người này.

Nếu không lúc này còn đang phải làm việc trên đồng.

Đương nhiên bốn nam thanh niên tri thức còn lại đều tương đối ít nói, hai nữ thanh niên tri thức khác, một người nhìn cách ăn mặc, điều kiện trong nhà có lẽ không tốt.

Chỉ có một người còn lại, dáng dấp cũng không tệ lắm, ăn mặc cũng tốt, chỉ là vẻ mặt ghét bỏ kia, liền biết không phải là một người an tĩnh.

Xem ra cuộc sống thanh niên tri thức này, lại muốn náo nhiệt lên rồi.

Mà bên này mấy người Tần Sương tới dưới chân núi, nhìn phòng ở sạch sẽ, vô cùng hài lòng.

Đại đội trưởng thấy bọn họ hài lòng, cũng cười nói: “Nơi này chúng tôi thường xuyên thu dọn, cho nên rất sạch sẽ, hơn nữa nhà bọn họ trước đó đào giếng nước, cũng thuận tiện mấy đứa con gái các cháu sinh hoạt, nhưng tường nhà này có chút thấp, nếu muốn ở phải xây một chút, phải chính mình bỏ tiền tìm người giúp.”

Còn nữa, dưới chân núi, mùa đông có thể có lợn rừng và sói ra vào, các ngươi phải cẩn thận.

Đại đội trưởng nói xong lời này, ngoại trừ Tần Sương, Vu Viên Viên và Mục Nghiệp Kiêu đều có chút sợ hãi.

Nhưng thấy vẻ mặt Tần Sương bình tĩnh, là cảm giác nếu dã thú xuống núi, chưa dám chắc là ai ăn ai kia.

Cuối cùng quan sát đầy đủ căn nhà này, Tần Sương mới nói: “Nơi này rất tốt, những chuyện khác đại đội trưởng không cần lo lắng, lúc trước cháu từng giết hổ rồi, cho nên không sợ, nhưng này tường nhà quả thực xây cao một chút mới ổn.”

“Tuy rằng cháu không sợ, nhưng lúc cháu không ở nhà, chỉ có hai người bọn họ thì không ổn, về phần muốn tiêu tiền, đều là việc nhỏ, an toàn là quan trọng nhất.”

Đại đội trưởng thấy cô lợi hại như vậy, cũng yên tâm nói: “Nếu không có chuyện gì, các ngươi bỏ đồ xuống, cháu đi đại đội giao tiền sang tên với chú, sang tên rồi, nơi này chính là của cháu.”

“Được.”

Tần Sương để lại hai người bọn họ ở nhà dọn dẹp trước, còn mình thì cùng đại đội trưởng đi bàn giao nhà.

Cũng may bây giờ sắc trời còn chưa hoàn toàn tối, hai người họ cũng sẽ không xảy ra chuyện.

Đợi sau khi đến bộ đại đội, đại đội trưởng tìm bí thư chi bộ đại đội viết thư tay.

Toàn bộ quá trình Tần Sương không nói gì, biểu cảm thờ ơ, không ai nhìn ra cô đang suy nghĩ gì.

Chờ viết xong giấy chứng nhận và thư tay, đại đội trưởng mới nói: “Đồng chí Tần, cháu xem nếu không còn vấn đề gì là có thể giao tiền ký tên.”

Tần Sương tiếp nhận biên lai, thấy không có vấn đề gì, ký tên lên hai tờ, sau đó thả xuống bút, mới từ trong ba lô lấy ra 200 đồng đưa qua.

“Mọi người trực tiếp đếm tiền, chậm trễ không chấp nhận.”

“Được, được, được…”

Đại đội trưởng vui vẻ đếm tiền, chờ sau khi đếm xong mới đưa cho bí thư chi bộ: “Cậu bảo kế toán nhớ kỹ sổ sách, những thứ này về sau đều là tiền vốn khởi động trong thôn, nếu thiếu, đừng trách tôi để cho toàn bộ người trong thôn đánh gãy chân chó của cậu ta.”


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp