Edit: Tiểu N
Ngày hôm sau, khi trời còn chưa sáng hẳn, nhóm người đã gói ghém hành lý và bắt đầu lên đường. Lần này có tổng cộng sáu người đi, những người còn lại ở nhà canh giữ.
Hướng ra khỏi núi lần này không giống với hướng họ thường đi tìm kiếm đồ, vì đã lâu không đi nên có phần lạ lẫm. Để cẩn thận cả nhóm đi rất chậm, vừa đi vừa xử lý những dấu vết mà họ để lại.
Họ đã đi một đoạn khá dài, trời sáng dần lên và mặt đất cũng trở nên trơ trọi hơn. Cả nhóm cố tình tránh xa những nơi có khả năng có người qua lại, suốt dọc đường không gặp bất kỳ bóng người nào.
Họ không xuống núi qua khu vực gần thôn Thạch Đầu mà tìm một con đường hẻo lánh để ra khỏi núi. Đi thêm một đoạn nữa là một con đường mòn gập ghềnh. Đi thẳng dọc theo con đường này, rẽ vài lần là sẽ thấy thôn Sa Thổ.
Khi nhìn thấy thôn từ xa, cảnh tượng trước mắt là một bầu không khí chết chóc, u ám.
Đại Ngưu không nhịn được nói: "Sao nơi này càng ngày càng ít người vậy?"
Tảo Nhi đáp: "Có lẽ người ta không đóng nổi thuế lương thực, nên đã bỏ chạy về phương Nam cả rồi."
Làng của họ trước đây cũng vậy, ai có thể chạy đều đã chạy. Không biết giờ mọi người sống ra sao.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play