Mà ở bên kia, tuy ngoài miệng Nhím Vạn Kim không nói sẽ để cho bé con ngủ chung với mình thế nhưng cơ thể đã bắt đầu thành thật hành động, ông ấy đặt một cái tủ lên trên giường bông, chừa ra một khoảng trống đủ để cho bé con nằm, cũng là tránh để gai nhọn khắp người mình cào vào làn da non nớt của bé con.
Nhưng mà đợi đến khi ông ấy làm xong, ngẩng đầu lên lại thấy Tô Diệp đã nằm ngay ngắn trên ghế gỗ, dáng vẻ như đã ngủ say rồi.
Cái đầu to của Nhím Vạn Kim tràn đầy hoài nghi.
Hay là đứa bé này thích ngủ trên ghế gỗ cứng ngắc hơn là giường bông mềm mại?
Ông ấy vẫn còn nhớ chiều nay lúc đi mua thuốc xong quay về nhà gỗ, Tô Diệp cũng đang nằm ngủ trên ghế gỗ chứ không lên giường nằm.
Lẽ nào nhóc con này thật sự thích nằm ngủ trên ghế gỗ cứng ngắc hơn ư?
Sau khi suy nghĩ một lúc, Nhím Vạn Kim lên tiếng hỏi cậu: “Không qua đây ngủ à?”
Bé con đang nằm trên chiếc ghế gỗ bỗng quên cả việc hít thở, sau đó cậu ngẩng cái đầu nhỏ lên rồi lắc đầu với Nhím Vạn Kim: “Con được ngủ ở chỗ này đã là tốt lắm rồi.”
Cậu không biết so với bức tường đá ở hang động, chiếc ghế gỗ này tốt hơn được bao nhiêu, nhưng mà chú ô nhiễm đã từng nói là hy vọng cậu không mang lại thêm phiền phức nào cho ông ấy.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT