Yến Mị đã quên luôn cái nút tai trong túi quần mình, cũng quên mất trước khi ra ngoài cậu nhóc từng định lát nữa sẽ tìm một cái cớ để về nhà dì Natasha.
Ăn cơm xong, vì thấy Yến Mị rất chững chạc nên Nhím Vạn Kim cũng không cần bảo hai đứa nhỏ ở cạnh lúc ông ấy làm việc nhà, mà chỉ nhờ Yến Mị trông chừng Tiểu Thụ Diệp giúp ông ấy thôi.
Trong phòng đồ chơi không có mối nguy hiểm nào, gần như mỗi góc nhọn đều được bọc cạnh mềm, toàn bộ nhà sàn nhà và vách tường cũng trải đệm. Đây cũng là lý do Nhím Vạn Kim yên tâm giao Tô Diệp cho Yến Mị chăm sóc trong khoảng thời gian ngắn.
Hai đứa trẻ ngồi trên đệm lót silicon êm ái có màu sắc sặc rỡ, một đứa thì dễ thương, một đứa thì khá lạnh lùng, đôi mắt cũng hung dữ hơn.
Tô Diệp chớp mắt: “Anh ơi, chúng ta chơi trò chơi nhé?”
Tô Diệp cảm thấy anh này là một anh trai rất thông minh, chắc chắn trò chơi bình thường sẽ không làm khó được Yến Mị, nên cậu nghĩ ngợi rồi chọn một trò dựa vào vận may hơn là thực lực—— Đó là trò cờ máy bay.
Là một trò chơi mà nếu Cố Thốc có ở đây thì có thể nguyên ngày anh ta cũng không thể làm máy bay của mình cất cánh từ căn cứ không quân được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play