Ba phút sau, nghe tiếng bước chân của dì Natasha dần đi xa, Yến Mị nhảy xuống ghế rón rén khép cửa lại, tắt đèn.
Cậu nhóc vùi mình vào bóng tối sâu thẳm trong căn phòng.
Chuyện của mẹ đã qua được vài ngày nhưng nỗi đau vẫn không hề vơi theo dòng thời gian, trái lại còn như mùi rượu mạnh ập đến phủ khắp đất trời, không còn chỗ trốn.
Trong bóng tối lẻ loi đơn độc, tất cả những thứ chạy nhanh trong đầu đều có thể làm cậu nhóc nhớ về buổi hoàng hôn tanh mùi máu ấy.
Ban ngày có người nói chuyện với cậu nhóc còn đỡ, cậu nhóc sẽ dời sự chú ý, để không mãi đắm chìm trong cảm xúc tiêu cực.
Nhưng hễ khi đêm về, từng cảnh tượng trong buổi tiệc lại như cuộn phim trình chiếu, cậu nhóc vẫn nhớ trong đám đông, mẹ là người đầu tiên nhận ra có vật ô nhiễm vào buổi tiệc, ngay lập tức lớn tiếng nhắc nhở mọi người rời đi, xong rồi dùng một con dao ăn bằng bạc để giằng co với quái vật cao hơn bà gấp mấy lần kia tận vài phút như thế nào...
Đáng lẽ Yến Mị đã không nhìn thấy cảnh mẹ hi sinh, lúc đó cậu nhóc được bạn của ba mẹ bế trong lòng chạy ra ngoài theo đám đông, chỉ là trong một khoảnh khắc nào đó, tựa như có linh cảm nên cậu nhóc quay đầu lại, sau đó đã thấy một cảnh luôn quẩn quanh không tan trong giấc mơ của mình... Mẹ cậu nhóc như một con cừu con bị xé đôi, bị sức mạnh to lớn chia thành hai miếng thịt đỏ lòm và chi chít xương, nhưng không hoàn toàn tách rời mà một vài mảng máu thịt và nội tạng vẫn vấn vương không dứt nối hai phần cơ thể bà lại với nhau, một vũng máu đọng dưới sàn nhà sạch bóng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT