Nói nghe có vẻ không hay lắm, nhưng kể từ lần đầu tiên gặp Vân Tố trong mê cung, Phương Diệp Tâm đã cảm thấy cô em này không giỏi khống chế nước mắt của mình.
Siêu mít ướt.
Đúng cái kiểu người dễ bị cay sống mũi khi tâm trạng quá kích động, lỡ mà cãi nhau với người khác chắc chưa kịp lên tiếng thì đã đỏ hoe hai mắt mất rồi.
Mà hiển nhiên tình hình hiện tại cũng đã một lần nữa chứng minh suy nghĩ của cô – Khi phát hiện khóe mắt Vân Tố càng ngày càng đỏ và chiếc cằm run rẩy, cô lập tức cầm lấy hộp khăn giấy của Kiều Đăng Chí.
Cô vừa đưa giấy sang thì Vân Tố đã há miệng, cuối cùng cũng không kiềm được mà khóc thành tiếng.
Cô ta khóc không lớn, nhưng lại khóc rất lâu. Phương Diệp Tâm đưa bao nhiêu tờ khăn giấy thì cô ta nhận bấy nhiêu tờ khăn giấy, sau cùng còn cầm cả nguyên hộp để xì mũi, làm Phương Diệp Tâm lo sợ cô ta khóc tới ngạt thở.
Chẳng biết qua bao lâu, cuối cùng cô ta cũng dần bình tĩnh lại. Rồi lại rất lâu sau đó cô ta mới lấy lại được giọng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT